- Sáng tác mới
Ở đời ta sống với nhau Chữ nhân phải lấy làm đầu trước tiên Muốn vui và bớt muộn phiền Ta nên đơn giản ưu tiên nụ cười. Chân thành để được thảnh thơi...
Này anh bạn vừa tiện tay vứt bỏ Mẩu đất thừa sau khi vuốt chiếc bình Chút đất ấy công trời người nhào nặn Và sau hết kiếp đời ta để lại…...
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Giữa màn mây phủ hoàng hôn... Thả hồn du ngoạn núi non điệp trùng Lẫn trong xanh thẳm Tà Đùng Có màn sương khói ngập ngừng nhẹ bay...
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà....
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác...
Một đời sông bị bỏ hoang Không có tiếng cười trẻ nhỏ Một đời ta bị bỏ hoang Duyên thắm mà sao nhạt nợ Niềm vui tuổi thơ như sóng Trẻ con té lấm mặt sông Tình xuân như xây bằng bụi...
Anh yêu em Yêu người đàn bà dịu dàng Yêu cả người đàn ông dũng mãnh Em một nửa ngày Đựng trong một nửa đêm Em yêu anh Yêu ngọt ngào thánh thiện Yêu cả những đắng cay hiển hiện...
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Thấy lá đơn côi chiếc cuối cùng Bần thần cây đứng khẽ rung rung Đàn chim nháo nhác bay về tổ Lũ thú lao xao chạy lại rừng Gió rít từng cơn xoay trước mặt...
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Có những người đàn bà Đi ngang qua đời ta Vì lẽ này lẽ kia Ta không cưu mang được Xin tri ân Người đến sau, đến trước Đã mở lòng Chăm sóc mỗi nụ hoa Đã mở lòng Đón gió rét sương sa Đón trống vắng Cả thu đông xuân hạ Xin đa tạ Những tâm hồn cao cả Vá gối chăn Chống dột mỗi mái nhà xin tri âm...
Không nỗi khổ nào khuôn mặt giống nhau Có người khổ cả đời vì khổ sở Thiếu áo, đói cơm, cửa nhà tạm bợ Con cái nhóc nheo, công nợ ngập đầu Lại có người quá khổ vì sướng quá...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh vốn là cái gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Việc lớn nhất đời ta, Chỉ còn có chút trà, Sớm mai pha một ấm, Lặng ngồi ngấm trà pha....
Hôm nay, ta tìm hiểu chút tình báo, xem tình báo là gì. Thực ra, đây là kiến thức sơ đẳng đối với ai có học, hay hiểu về chữ Nho. Vì "tình báo" là từ chữ Nho - 情報 mà ra. 情報 (Tình báo), ở Việt Nam, nó là 1 từ ít được nhắc đến. Nếu có thì cũng rất ít, và rất hẹp. Người ta hiểu về nó như là 1......
Đời mong manh Tình yêu cũng mong manh Em và anh Rồi như hoa lìa cánh... Rồi ngày qua Rồi vơi đi tháng năm Rồi đời qua Rồi bao nhiêu lứa đôi cách xa...
Mù giăng giăng mỏm đá lô nhô Mây lả lướt gọi chiều về rất sớm Ríu rít đàn chim nghiêng cánh lượn Gió cất lời, cây lá lao xao. Ráng chiều hồng soi mắt em đẹp sao Trán em ướt, giọt mồ hôi lấm tấm...
Là ông chủ, khi khó khăn thì luôn cố, còn là nhân viên, khi khó khăn sẽ chìa đơn nghỉ việc. Là tình nhân, khó chịu nhau thì có thể chia tay, còn là vợ chồng, khó chịu nhau thì lại nhịn cho qua....
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!