- Sáng tác mới
Khi cầm tập thơ đầu tay của Lê Kim Phượng, ấn tượng của tôi là hơi ngợp bởi độ dày trăm bài, lại còn được gia cố thêm bằng cặp bìa cứng....
Ơ kìa chưa hết tháng Hai Mà sao hương bưởi đã cài tóc đêm Mù giăng mây thắp sương viền Giọt đong mắt biếc giọt mềm môi xinh.
Gió như tan giữa chùng chình Mưa như không giữa lặng thinh sắc màu....
Vừa bàn giao sáng nay Tuổi bố mẹ càng cao Càng thêm nhiều trọng trách! Ghi vào trong sổ sách Sống trăm tuổi không già. Nhà sạch sẽ thơm tho Thịt kho theo iu tub...
Ru thương cây lúa ôm đòng sắc mầu phố thị nghiêng lòng trắng tay Hão huyền lời hứa gió bay thời không bốn chấm chậm tay mất rồi,...
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Sáng vừa tỏ mắt người, quốc lộ chật chen nghẹt cứng. Dòng người từ trên thành phố, Lũ lượt về quê Nơi vàng rộm lúa đang mùa......
Anh đuổi bắt mùa Xuân Thả dấu chân ngược núi rừng xuôi biển Dọc hành trình nơi anh vừa cập bến Em mới đi qua lưu lại chút hương mờ......
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Chẳng lẽ chốn dương trần chẳng còn gì là tình nặng ơn sâu...? giang rộng vòng tay đưa đón xác thân nhau chỉ u ám một sắc màu dục vọng Tim rỗng tuếch như toa xe còn trống...
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
Khi thành phố, những ngôi nhà chọc trời khu đô thị phía Đông tạc vào chân mây những hình khối như tháp bút, như cánh buồm, như những bàn tay lạ....
Tình bạn như thể cầu vồng Kết nối hai trái tim hồng bên nhau Sẻ chia đủ bảy sắc màu Yêu thương, hạnh phúc, buồn đau, tâm tình...
Nàng Thu nỡ bỏ đi rồi Mà chưa kịp thốt nửa lời từ ly Hay là Thu dỗi hờn chi... Nên em chẳng nói câu gì với ta.. Rặng quỳ vàng rực hôm qua...
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu , Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn... !...
Bỗng chốc thật mình hơn Là khoảng trời bước qua ngày giông bão Mây thanh tân trải sắc màu uyên áo Trong ngần mắt nắng liêu trai.
Dòng sông hát lên ý nghĩ ban mai...
Có những loài hoa thường nở về đêm Lặng lẽ ngát dưới màn trời thanh mát Giữa đêm tối thắp bóng ngày trong vắt Vẽ tên mình bằng hương sắc trinh nguyên....
Cái cầu nối một vòng tay Hai bờ sông nối bên này, bên kia Sông dài, xuân cũng lia thia “xuân quê,” “xuân phố,” như chia sắc mầu...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!