- Sáng tác mới
Luật trời trên khuôn mặt Sinh lão bệnh tử người Sáng đối diện trước tối Nước mắt trong nụ cười Bão tố quật cây đổ Nhà cửa nát tan tành,...
Bởi nuốt nước mắt vào trong Hòa cùng đất nên sắc hồng sông ơi Buồn vui sóng đánh lở bồi Yêu thương đau khổ một đời vẫn xuôi....
Câu thành ngữ “Nếm mật nằm gai” ai ai cũng biết, ý nói là ngủ chiếu cỏ, nếm mật đắng, mấy chục năm ngày nào cũng như thế này. Đó là nói về Việt Vương Câu Tiễn sau khi chiến bại, trong suốt mấy chục năm, ngày nào ông cũng kiên trì nếm mật đắng trước mỗi bữa cơm....
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
....Mẹ...Con bất hiếu xin dập đầu tạ tội Bao tháng, bao ngày vô tình với mẹ yêu Mẹ hao gầy thân còm cõi liêu xiêu Màn mi khép đợi buổi chiều u ám......
Một thời đất mẹ bên sông Phù sa nhuộm đỏ, mênh mông bãi bồi Bao năm nay đổi thay rồi Chỉ dòng sông mẹ muôn đời vẫn trôi Bến nay lạnh lẽo thưa người...
Anh cứ mải mê tìm dã quỳ vàng phố núi Sao lại chẳng về mùa điên điển quê em Miền Tây quê em miền đất bưng biền Với những khúc dân ca như phù sa đất mịn Sao anh không về vào mùa chôm chôm chín...
Ngày còn nhỏ hắn thường đi tàu thủy ngược dòng Trà Lý, ngược dòng sông Hồng để lên Hà Nội. Sông ngày ấy lúc nào cũng đầy nước và đỏ đục phù sa. Hắn nhớ để đi hết chặng đường khoảng 100km đường thủy là phải dậy từ 3 giờ sáng,...
Mới chớm thu ta trở về bến cũ Với bến sông xanh ngắt nương dâu Hàng tre xưa bên gió đồng xao xác Vi vu mỗi chiều bài hát của đồng quê...
Gió mùa thu đang lên Nắng sông Hồng vừa xuống Mềm mại vồng dâu uốn Xô hàng cây lao xao Phù sa đục một màu Cho đôi bờ lá biếc
Tiếng hát ai tha thiết Níu cong những cánh buồm...
Mới chớm thu ta trở về bến cũ Với bến sông xanh ngắt nương dâu Hàng tre xưa bên gió đồng xao xác Vi vu mỗi chiều bài hát của đồng quê Xuôi theo sông bên ruộng bắp ven đê...
Đêm đọng mật nở ra vừng dương sáng, Một đóa sen bung cánh giữa đồng quê. Mẹ rưng rưng mở ngực núi Ba Vì, Khơi dòng sữa ngọt ngào thao thiết chảy…...
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Trời lại mưa! Đã hơn nửa tháng nay trời đổ mưa tầm tã. Nhìn ra trời mưa trắng xóa một màu, nhìn ra vườn hòe cũng thấy một màu trắng xóa rũ rượi của hoa hòe nở rộ thấy xót cả lòng. Vậy là cả nhà phải đội mưa dầm nước ra vườn bẻ hòe về nếu không chỉ khoảng một tuần mưa mất một lứa hòe là coi như mất......
Con về với cánh đồng quê thơm mùi rạ mới Để thấy con đò quẫy chèo khua nước sớm khuya Con về với ruộng đồng sớm nắng chiều mưa Nhớ gánh lúa ngày xưa, trĩu oằn vai mẹ Nhớ suối tóc dài mẹ chở che con từ tấm bé...
Con sinh ra Đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát Lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo Mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Bao nghìn năm sông Hồng Mà vẫn còn trẻ vậy Tuổi dậy thì căng mẩy Mặt ửng đỏ phù sa? Sóng phải lòng chạm va Chung hoang vu bờ bãi...
Đức tin từ thuở Lạc Long Âu Cơ xanh vỏ, đỏ lòng Vua Cha Bãi ghềnh đảo nổi phù sa Chim Lạc sải cánh thì tra hạt mầm,...
Chiều tối, chúng tôi ra chơi ngoài bãi biển. Nắng đã nhạt, mặt biển chỉ còn đọng lại một lớp ánh vàng rất mỏng. Những con le le màu nâu sẫm đang ăn chụm lại thành từng đàn. Chợt thấy người, chúng bay lên chỉ để lại những tiếng kêu xao xác và những dấu chân xinh xinh in trên cát....
Chia tay, hoa phượng nở. Rừng rực lời chia ly cháy đỏ sân trường. Dâng trong tôi nỗi nhớ niềm thương. Phượng cứ nở khiến hồn thêm khắc khoải. Chia tay, có bao giờ trở lại tuổi học trò trong sáng đáng yêu? Mái trường xưa tím mãi những buổi chiều, sân khao khát nhớ từng bước nhỏ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!