- Sáng tác mới
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Núi ơi! Cho mưa dựa đầu vào vai núi Mưa vừa thoát khỏi vùng mây lạnh, tối Nên chỉ mong chờ một bờ vai êm. Mưa không biết rằng núi rất an nhiên...
Vượt qua muôn tầng không Tôi đi tìm những ngày xưa cũ Không chỉ giản đơn ngộ từng con chữ Không chỉ luyện rèn khổ nhọc thân tâm......
Giữa chốn lao xao Lắng về miền tĩnh vắng Nghiêng nghiêng mắt chiều, mong manh tơ nắng Hoàng hôn tan vào…mênh mang…. Lang thang trấn cổ Lệ Giang...
Đường trần đôi ngả vô tình Luân hồi mấy độ, bóng hình nhạt phai Biết rằng là để ngày mai Chốn xưa bĩ cực thái lai cùng về.......
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Từ bao kiếp trong luân hồi lưu lạc Ta ngu ngơ quên mất lối quay về Chốn hồng hoang tâm thân mãi ngủ mê Trí lú lẫn lãng quên lời thệ ước…...
Ta nhận ra nhau khi ánh sáng bừng lên Khi bàn tay tinh khôi thức Ưu Đàm bừng nở Ánh mắt yêu thương và nụ cười rạng rỡ Thiên Ý hiện về trong vũ điệu thần tiên....
Trong ấm nồng Đào vội vã khai bông Họa Mi rộn ràng nở trắng vườn trắng bãi Bờ sông vắng nắng nhuộm vàng hoa Cải Mười Hai ngóng chờ mà chưa thấy Đông sang....
Thì vẫn còn đây những bông sữa cuối mùa Cần mẫn chắt chiu chút hương thầm cho gió Giọt sương long lanh hồn nhiên vui mắt cỏ Nắng dịu dàng se sẽ nhón đường mây....
Có tiếng mầm non lách tách dâng lên Ríu rít tiếng chim, tươi vàng sợi nắng Lòng người tĩnh mà hoa thì rất thắm Mùa đang xuân theo phác thảo riêng mình....
Ngày dần phai trong nắng quái chiều hôm Hoàng hôn ngoái đầu biết mình không còn trẻ Đêm trầm tư khép bờ mi lặng lẽ Để mặc vui buồn gồng gánh những giấc mơ....
Mùa chợt về trên hòn ngọc Viễn Đông Cho ta thấy đất trời giờ đổi khác Mưa chênh chao Gió bấc lùa se sắt Khăn áo rộn ràng nhớ đất Bắc ngày Đông....
Em nhận ra anh khi tay nắm bàn tay Khi lời xưa ấm nồng câu huyền thoại Anh có biết tự tiếng lòng bỏng dại Cõi thiên thanh đang ngóng đợi ta về?...
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá....
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!