- Sáng tác mới
Tôi đang có giờ trên lớp thì nhận được tin nhắn của mẹ "Con về sớm nhé. Nhà mình hôm nay có khách quý đấy!". Tôi nôn nao, mong cho chóng hết giờ. Hồi hộp bước vào nhà, tôi thấy mẹ đang ngồi tiếp một nữ sư....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Có phải mùa đông đã xa ngoài cửa sổ Xuân đã về búp sắp nhú trên cây Có phải ngoài kia mưa lất phất bay Gió nhè nhẹ đã mơn man cành lá Không không phải… vẫn là đông buốt giá...
Mấy bữa tôi đi vắng Mèo sang chẳng thấy đâu Về thấy nó im lặng Vẻ mặt rất buồn rầu... Tôi hỏi han "đánh tiếng" Nó vẫn nằm bên rào Hay là nó ốm nhỉ?...
Ao nhà nay chẳng còn sen tôi cởi tấm áo làm rèm che thôi, Mọi người đi vắng cả rồi nước ao trong vắt mắt tôi lại nhòe, Của mình em cứ tự khoe nhìn bằng gậy chống tôi nghe ì ùm!...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Có một con mèo lạ Lân la mãi thành quen Tôi chợt về đến cửa Là nó đã biết liền! Nấp từ trong vườn chuối Hay ở dưới lùm cây Nó phi ra chào hỏi Meo meo đến là hay!...
Xưa con hay khóc vụng Mỗi khi mẹ vắng nhà Con đã biết khóc vụng Từ cái hồi lên ba. Lúc những cơn bão táp Lúc ngật ngưỡng phồn hoa Khi lênh đênh giữa biển Chẳng biết đâu là nhà...
Nơi nào trên thế giới Hạnh phúc đến trú chân Nơi nào giữa nhân gian Hạnh phúc không về ở Hạnh phúc thường mắc cạn Khi con người ác tham Hạnh phúc ở trong tâm Thấm tận cùng vũ trụ...
Mẹ vừa đi vắng mấy hôm Lòng con thấm đủ vui buồn thế nhân Ước gì trút gánh Phù vân Sà vào lòng Mẹ như lần hôm xưa......
Người thuê chuyển chỗ khác Con mèo bỏ lại đây Tuy mình ngại chăm sóc Nhưng thương nó đói, gầy... Thế là cứ đến bữa Mình lại cho nó ăn Nó cứ chầu trước cửa "Sợ vía" chẳng dám gần!...
Ngô –Khoai cách cách Yêu quá là yêu Sớm sóm chiều chiều Vui chơi, múa hát Làng quê xanh mát Quê Nội thân yêu Chiều đi buông diều Sáng nghe chim hót...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng Xưa ấm nồng như bếp lửa mới nhen Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím....
Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng Xưa ấm nồng như bếp lửa mới nhen Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím....
Nắng buồn ủ ê đi vắng Để mùa cơ nhỡ rong rêu Gió về lùa trên mái phố Rong chơi đã cạn ngày đông Mưa xuôi về miền thương nhớ...
Cây vừa trút lời xao xác lá, Em hay là mùa cũ đang qua, Giời như rắc bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi, chẳng thể qua!...
Ngỡ như Bùi Thanh Huyền sinh ra để làm thơ, đề hồn nhiên yêu, hồn nhiên sống, hồn nhiên cảm nhận hết thảy những nâng niu, yêu chiều của cuộc sống và người thân. Vừa tốt nghiệp phổ thông, đất nước Liên Xô hiền hòa, tươi đẹp đã dang tay đón đợi,...
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!