- Sáng tác mới
“Chàng Kim!” - Tôi khẽ ngước lên và gọi "chàng" như thế. Vẻ ngượng ngùng của cô gái vừa ở tuổi trăng tròn, đang xốn xang, người mình thầm thương, vụng nhớ. Kim Làng Thắng. Tôi người làng Râu, cách nhau một cây cầu với thôi đường chỉ hơn một trăm mét đường liên xóm....
Đêm! Làng quê yên ả. Vắng đâu đây tiếng hát của các liền anh liền chị. Kể từ khi người mẹ tảo tần của Mỵ ra đi đã bốn năm, rồi mẹ của Thông cũng trả đi hai năm sau đó. Mỵ ở nhà vò võ với mảnh vườn ao cá ....
Cò Bé nuôi một con vịt bầu. Lông trắng muốt. Đôi mắt tròn vo bao giờ cũng ngó nghiêng dò ý Cò Bé. Dáng nó bệ vệ đi lại lạch bạch ộ ệ rất ngộ nghĩnh....
Anh đến khu vườn xinh Vào ngày chiều lộng gió Cây cỏ bỗng chan hòa Chim rộn ràng ca hát. Anh đến khu vườn xinh Tim tôi bừng hoa nở Sống dậy những xôn xao...
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau...
Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Những ngày anh ra biển Em ngọt hơn suối sông Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong Những ngày em ra biển Anh mặn như muối nồng...
Em hát anh nghe bản tình ca mùa hạ Về một chiều mưa, mưa hoài, mưa mãi Trên con đường xưa và mùa hoa cải Về một dòng sông bên lở bên bồi...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Anh tìm hoa cúc tím Trên triền đồi mộng mơ Tìm trong từng dòng thơ Trong khung trời ảo mộng Anh tìm trong gió lộng Một cánh đồng yêu thương...
Anh đuổi bắt mùa Xuân Thả dấu chân ngược núi rừng xuôi biển Dọc hành trình nơi anh vừa cập bến Em mới đi qua lưu lại chút hương mờ......
Thiên ngoại hữu thiên. Ngoài thế giới ta đang sống, còn có thế giới khác nữa. Ngoài thế giới rừng núi ra còn có thế giới biển cả nữa....
Xin gửi lại nơi này những tháng năm qua Với tất cả sự bắt đầu và tiếp nối Bao buồn vui, yêu thương trông đợi Trăn trở, đam mê đều cháy hết mình....
Ngày em đến Bàn tay gầy lạnh Mùa thu tàn Hoa xuân nở trong anh Ngày anh đến Gió ngập con đường nhỏ Em nghẹn ngào Anh mưa cả chiêm bao...
Những ngày anh ra biển Em ngọt như suối sông Những ngày em ra biển Anh mặn hơn muối nồng Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong...
Hoa mua nở tím đồi mua Ngày anh đi lính, em chưa lấy chồng Đường hoa mua tím trập trùng Nụ hoa mua giấu trong lùm lá mua...
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Đọc truyện ngắn Sống Vì Người Đã Chết của nhà văn Hoàng Dự in trong tập sách cùng tên do nhà xuất bản Văn Học ấn hành năm 2005, tôi cứ ngẫm nghĩ mãi về câu nói của một danh họa: “không có gì đẹp hơn bản thân lòng yêu quý con người”....
Đức Ban là một tên tuổi trong làng văn Xứ Nghệ nhưng do xa nhà từ rất sớm, nên phải đến những năm đầu tái lập tỉnh, tôi mới có dịp diện kiến anh....
Ngày em đến Bàn tay gầy lạnh Mùa thu tàn Hoa xuân nở trong anh Ngày anh đến Gió ngập con đường nhỏ Em nghẹn ngào Anh mưa cả chiêm bao...
Xoan sắp xếp lại đống sách vở rồi lên giường nằm. Đồng hồ trên tường đã nhích sang con số 11 mà Dân vẫn chưa về. Cái bụng sắp đến ngày sinh làm chị trở mình thật khó khăn. Ngoài kia, gió lạnh rít từng cơn làm những tàu lá chuối xô vào nhau loạt xoạt, chị thấy lòng mình se thắt lại....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!