- Sáng tác mới
Lại thêm một mùa mưa bão đến. Năm nay là năm Giáp Thìn 2024, theo kinh nghiệm từ xưa: “Năm Thìn bão lụt”, dự báo mưa bão sẽ thất thường. Quê tôi ở vùng đồng bằng Bắc bộ, mỗi năm phải đón những trận bão ghé thăm, có trận lớn, trận nhỏ, có khi chỉ ảnh hưởng hoàn lưu của bão...
Mỗi chiều tan trường là cái Minh thường đi tắt qua lối giữa hai dãy lớp học, qua hàng rào tre hóp rồi theo các bờ ruộng để về nhà. Đường ngắn được đoạn chả hơn nó chạy ở sân trong dăm phút giờ ra chơi, thậm chí có lúc phải đi như làm xiếc qua chỗ lồi lõm, nhưng nhiều cái để khám phá....
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Một ngày ông ngoại gọi điện cho mình. Ông hỏi trên sân thượng còn chỗ để được mấy chậu cây không. Mình nghĩ bố vợ muốn mua cây tặng nên có ý chần chừ. Bởi cây nào ông thích đều rất đắt tiền. Thấy thế ông nói luôn....
Trời chiều cơn nắng chang chang Gió ong ong nóng, mây lang thang về Cỏ mềm mướt mát triền đê Cánh diều thả tiếng sáo lê thê dài Nắng nghiêng tràn nửa bãi ngoài...
Hôm nào gieo hạt Nay mướp lên giàn Rù rì ong mật Lá xanh bông vàng. Bé khoe răng sún Ông ông bà bà Nhon nhon nhon nhắm...
Hòn Sơn – hay còn gọi là xã đảo Lại Sơn, tọa lạc trên vịnh Hà Tiên thuộc tỉnh Kiên Giang, cách thành phố Rạch Giá 65 km. Đây là hòn đảo nhỏ nằm giữa đảo Nam Du và đảo Hòn Tre, diện tích chỉ hơn 11 km2 nhưng lại có rất nhiều bãi biển đẹp đến nao lòng...
Sài Gòn chào ngày mới Ầm ào xe ngược xuôi Từ hẻm sâu, phố cuối Từ cửa ô dập dìu Mặt trời sau cao ốc Nóng đã hầm hập dâng Nhà ong ong trong nắng Người rưng rưng mắt người...
Chiều về quê Con đường xa mờ mịt Có lạ lẫm gì đâu mà lo chân bước lạc Ong ong nghe bến vắng gọi ơi đò Ngơ ngẩn làng, thấp thoáng bãi ngô non Mùa hoa nhãn ong theo bầy tìm mật Mít nưng nức cành cây, thì thầm hương bưởi ngọt...
Nhoằng cái hết béng nửa năm Chưa gì ra món ăn nằm không yên Ong ong chỉ nghĩ tiền tiền Vợ già thì vưỡn "hiền hiền sát sao" Sát sao không phải khát khao...
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Sau khi Phật nhập Niết bàn chừng 100 năm, các Tỳ kheo Bạt - Kỳ (Vajji) ở Tỳ - Xá - Li (Vaishali) đề ra 10 điều trái với lợi dạy của Đức Phật. Sau đó, cứ vào các ngày mồng 8, 14 và 15 hằng tháng, các Tỳ kheo ấy ngồi ở chỗ đông người qua lại,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Hôm nay Mùng Một tháng Ba Chỉ còn tuần nữa chúng ta lại phiền Đầu ong ong chỉ nghĩ tiền Không quà không cáp mà yên được à...
Có 1 ông thầy chùa mà ai cũng biết là ai hướng dẫn tỉa chân hương dịp cuối năm, ý chính là (1) tỉa hằng ngày, không cần đời dịp ông Công ông Táo, (2) tỉa thì để lại ít chân nhang cho có tính tiếp nối, Phật tử tại gia để 3 chân,...
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!