
- Sáng tác mới

Một người bạn từ Dubai về cho một gói chà là. Gói quà nhỏ nhưng bao bì màu vàng rất xa hoa với hàng chữ made in UAE vô cùng kiêu hãnh.
Bạn nói ở Dubai kết thúc tháng Ramadan phụ nữ thường xả chay bằng chà là....
Tháng mười có một đề tài “lãng xẹt”: tặng hoa cho nàng. Không ít bậc mày râu, và có cả một bộ phận chị em nữa, cho đây là chuyện “vẽ vời”, “bày đặt”, “hình thức”, “phù phiếm”, “lãng mạn”... “Ông bà xưa có bao giờ biết đến chuyện tặng hoa, tặng quà ngày nọ ngày kia bao giờ đâu mà sao bây giờ lắm......
Mình về thăm bà. Bà đã ngoài chín chục. Lúc bay qua Ấn độ dương, nhìn màn hình trên máy bay thấy thăm thẳm biển, chợt nhớ lời bà: “Qua sông qua đò con nhớ thả xuống mấy đồng tiền xu. Ở nhà có Thổ Công, ra sông có Hà Bá”. Chợt bật cười, mấy đồng tiền xu đang có trong túi, thả xuống sao đây, bà ơi....
Rồi chuyện nhà của Ba Mẹ, truyện trường nó với những đồng nghiệp ở quê, truyện nó học thạc sĩ, truyện lũ trẻ con thích nghi thế nào khi lên Hà Nội, nhiều nhất là câu chuyện về hai bé sinh đôi khi sang ở với Bố....
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi....
Tổ Quốc trong mắt bé Là mái tóc ông bà Bạc phơ bay trong gió; Tổ Quốc trong tim bé Là dáng mẹ dáng ba Nuôi bé bao vất vả;...
Bên nhau dạo phố Kỳ Đồng Gặp hàng bánh cuốn vợ chồng vào xơi Nhà hàng đã chật cứng người Tiếng Tây trộn với tiếng cười bung ra Này anh, đừng nhìn người ta Kẻo xung quanh tưởng ông già bị hâm...
Ngày xưa ở xứ nọ Có vợ chồng ông già Ông bà rất chăm chỉ Tiếng thơm truyền rất xa. Hết tỉa đậu trồng lúa Lại chặt củi đốt than Gom góp từng đồng lẻ Dành dụm giấu góc sàn....
Có một lão giàu lắm Giàu mà tham vô cùng Lại còn rất bủn xỉn Keo kiệt thì nhất vùng. Một hôm rất thèm rượu Lão sai anh thợ cày:
- Cầm chai đi ra chợ Mua đầy rượu về đây!...
Tít hỏi Ông có thích trông Chíp không? Ông bảo thích Nhưng giờ đau bụng không trông được Tít bảo cháu đưa Chíp vào trong nhà xong đóng cửa Dễ trông mà Nhưng để làm gì? Để cháu đi với bố...
Vợ chồng chẳng thủy chẳng chung Cho nên đều mọc hai sừng khổ chưa Tháng ngày dãi nắng dầm mưa Ăn cỏ mà kéo cày bừa... Rõ hâm....
Tuổi hai mươi Chói chang nắng, lá non tươi Thế giới nhiệm màu, Gió, mây, hương thơm Và tất cả Dạt dào Trong mắt anh! Em chẳng biết Anh có thấy tình yêu em đốt lửa ... Trời xanh cao vút...
Gió không mang đến từ xa Làm sao có bóng la đà với cây Cánh diều lên chín tầng mây Chiều cao ở sức vóc dây mang về Lời trong ong bướm hẹn thề...
Khắp làng vang lên tiếng văng gõ vào go: lách, cách, sập..., lách, cách, sập... Không còn gì nhàm và gây buồn ngủ hơn âm thanh đều đặn, liên tục ấy, nhất là đã vào khoảng chín giờ tối. Cả xã, cả làng, cả hai vợ chồng ông bà giáo Duyên cùng làm khuya như vậy....
Ngày Lễ Giáng sinh đã cận kề. Nhà nhà trang trí bằng những cây thông Noel, treo những chùm quả và những bóng đèn đa sắc màu. Người ta gửi cho nhau những món quà biểu trưng cho tình cảm đôi bên kèm theo là tấm thiệp Merry Christmas (Chúc Giáng sinh vui vẻ) hoặc Season's Greeting (Chúc mừng mùa......
Có một lão trưởng giả Rất giàu nhưng khinh người Thuê một cô giúp việc Tuổi xấp xỉ đôi mươi. Gia chủ khinh người ở Cho ăn uống thất thường...
Lại thêm một mùa mưa bão đến. Năm nay là năm Giáp Thìn 2024, theo kinh nghiệm từ xưa: “Năm Thìn bão lụt”, dự báo mưa bão sẽ thất thường. Quê tôi ở vùng đồng bằng Bắc bộ, mỗi năm phải đón những trận bão ghé thăm, có trận lớn, trận nhỏ, có khi chỉ ảnh hưởng hoàn lưu của bão...
Mỗi chiều tan trường là cái Minh thường đi tắt qua lối giữa hai dãy lớp học, qua hàng rào tre hóp rồi theo các bờ ruộng để về nhà. Đường ngắn được đoạn chả hơn nó chạy ở sân trong dăm phút giờ ra chơi, thậm chí có lúc phải đi như làm xiếc qua chỗ lồi lõm, nhưng nhiều cái để khám phá....
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Một ngày ông ngoại gọi điện cho mình. Ông hỏi trên sân thượng còn chỗ để được mấy chậu cây không. Mình nghĩ bố vợ muốn mua cây tặng nên có ý chần chừ. Bởi cây nào ông thích đều rất đắt tiền. Thấy thế ông nói luôn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!



