- Sáng tác mới
Như thường lệ tối đó sau bao nhiêu mệt nhọc của một ngày làm việc chăm chỉ trên đồng , Mỵ lại ra sông tắm. Dòng sông Cầu trong xanh bàng bạc lấp lánh dưới trăng. Mọi muộn phiền mệt nhọc ban ngày như tan biến...
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Nhâm Lang thả thính Tiên Hưng cuối sông con nước ba đừng cửa Diêm Uốn cong lượn khúc thảo hiền tắm mình rối nước nàng tiên múa Chèo,...
Rất may mắn tôi được đọc tập thơ CỘI của Trương Minh Hiếu. Bài thơ với tựa đề Nước Biển đã gợi ngay sự tò mò của tôi. Khi nói đến nước biển ý nghĩ đầu tiên là mặn và xanh. Chúng ta từng có “màu xanh nước biển”....
Con hỏi mẹ ơi Có phải cánh hoa rơi Là bởi ánh trăng buồn và bình minh không đủ nắng Gió không màu hồng và sương mang vị đắng
Ong bướm chẳng về, lá không ấp, không che?...
Mỗi con người đều có nơi sinh Rồi sau đó muôn ngàn điểm đến Con đường,bầu trời,dòng sông, mặt biển vẫn chẳng nơi đâu bằng cửa nhà mình Ở đấy có thiêng liêng hai chữ Gia đình...
Hít vào…Trời Đất trong ta Bỏ buông theo nhịp thở ra … nhẹ nhàng Lời Người truyền dạy nhân gian Lắng nghe để thấu tâm can của mình Nào đâu khói lửa chiến tranh...
“Chàng Kim!” - Tôi khẽ ngước lên và gọi "chàng" như thế. Vẻ ngượng ngùng của cô gái vừa ở tuổi trăng tròn, đang xốn xang, người mình thầm thương, vụng nhớ. Kim Làng Thắng. Tôi người làng Râu, cách nhau một cây cầu với thôi đường chỉ hơn một trăm mét đường liên xóm....
Tôi đang có giờ trên lớp thì nhận được tin nhắn của mẹ "Con về sớm nhé. Nhà mình hôm nay có khách quý đấy!". Tôi nôn nao, mong cho chóng hết giờ. Hồi hộp bước vào nhà, tôi thấy mẹ đang ngồi tiếp một nữ sư....
Không khúc khuỷu sao gọi là sông Không mênh mông sao gọi là biển Không tấp nập sao gọi là bến Không khổ đau sao gọi là đời Đã sinh ra làm kiếp con người...
Nhặt mảnh hoàng hôn Che thân khô cuối ngày hè nắng cháy, Chiều nát vụn đám mây hồng tan chảy Hóa giọt sương tan trong cõi mơ hồ... Vạc kêu đêm thăm thẳm đáy hư vô...
Béo thì mệt, chán nhiều thứ (trừ ăn). Khi mệt quá, chán nhiều thì sinh u uất. Béo cũng là nguồn cơn sinh nhiều bệnh, có bệnh dễ chữa kiểu như viêm khớp, có bệnh khó chữa kiểu như ung thư, tiểu đường....
Đêm! Làng quê yên ả. Vắng đâu đây tiếng hát của các liền anh liền chị. Kể từ khi người mẹ tảo tần của Mỵ ra đi đã bốn năm, rồi mẹ của Thông cũng trả đi hai năm sau đó. Mỵ ở nhà vò võ với mảnh vườn ao cá ....
Con đường dài ngang qua phía làng tôi Xe cộ chạy ngược xuôi rung mặt đất Hai mươi năm, chẳng dám tin có thật Giấc mơ bây giờ như vàng nắm trong tay...
Tự nhủ không làm thơ Để vi vu đây đó Lại gặp ngay ngọn gió Cuốn cánh phượng bay bay Thế là lại ngây ngây Cùng bay theo cánh phượng...
Gần ngàn mét trên tầng cao tít tắp Tiếng động cơ ru nhẹ giấc mơ màng Ô cửa xinh xinh như hai bàn tay khép Ta gom cả trời mây qua một khung hình Trào dâng dưới tầng sâu như bông trắng ngút ngàn...
Có câu Sông có khúc, người có lúc (강은 굽이 있고 인간도 때가 있다). "Lúc" có khi chỉ là khó khăn để thử thách ta thôi... Lee Geun Tae (이근대), tự 축전(畜田 , Súc Điền), sinh 1901- mất 1965, học giả Triều Tiên có bài "xả tâm" khá hay....
Xuân chùng chình gom cải dọc triền sông Vàng rực rỡ gửi hoa vào bến nhớ Đã đâu đó bằng lăng về giữa phố Dâng lời thề xao xuyến hạ dần sang...
Có câu chuyện rằng anh A gặp khó khăn. Đột nhiên được một người lạ giúp. Anh A bèn nghĩ: đời thật phũ phàng. Người dưng thì giúp mình, trong khi anh em, bạn bè thì không. Mình sẽ không giúp ai nữa....
Tháng Sáu ơi! Nỗi nhớ cháy cồn cào trong ta. Bằng lăng ngăn ngắt tím xôn xao trước hiên nhà. Tháng Sáu đưa chân bước lang thang trên phố dài, có ngập ngừng nhìn lại phượng rơi vào tóc ai. Tháng Sáu buồn không nói đăm đăm nhìn mưa rơi, Kỉ niệm tan bọt nước cuốn ngày xưa đi rồi…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!