- Sáng tác mới
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Hôm nay, khi tiếng trống tan học vang lên, tôi nhận ra rằng một chặng đường đã khép lại. Lớp học vẫn đó, bục giảng vẫn đây, nhưng các em – những đứa học trò thân thương của tôi – sắp sửa bước vào một hành trình mới....
Vẫn như còn một Mỵ Nương Bỗng dưng trời đất thất thường đánh ghen Để người Hà Nội lo phiền Để mưa cả đến những… miền không mưa!
Ngàn năm vẫn nhớ hận xưa Thuỷ Tinh ơi! Thế đã vừa lòng đâu...
Xin chớ nặng lòng... nhé tôi ơi! Bình minh rơi rớt một nét cười, Thu vỗ rộn ràng đôi cánh mỏng, Nâng tình nhân thế đặt lên ngôi... Trăm năm trôi nhẹ như làn khói Bèo nước hợp rồi... lại tan thôi....
Carl Jung từng nói câu "Was dem ein recht ist, ist dem andern schlecht. Das Leben hat keine allgemeingültige Formel.", ý là điều phù hợp với người này vẫn có thể là xấu với người khác. Cuộc sống không có công thức chung nào....
Bầu trời mùa hè hôm nay xanh đến lạ. Một màu xanh trong veo, cao vút, như kéo lòng người thoát khỏi những lo toan thường nhật. Ánh nắng trải rộng khắp không gian, rực rỡ mà không chói chang, như đang ôm ấp cả thế gian vào vòng tay ấm áp....
Ta rong chơi trên phố cổ Hội An... Thơ thẩn dọc sông Hàn nghe sóng vỗ Đêm Đà Nẵng sắc màu như hoa nở, Giữa dòng đời đang rực rỡ tương lai... Ngũ hành sơn vươn những ngón tay dài...
Bất chợt về Eo Gió để tìm em Bởi cơn nắng cứ chói chang mời gọi Lênh chênh níu bước chân vào đá sỏi Ngọn xương rồng bên lối đứng trơ trơ Anh không còn mơ mộng để làm thơ...
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Có việc để làm Có người để yêu Và có cả hy vọng. Thế là người hạnh phúc Tôi mong Bạn là người như thế Sống hạnh phúc, tưởng đơn giản, hoá ra không phải....
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Đã lâu rồi chả muốn viết gì. Cũng bởi gã chán cái sự đời, chán cái lý luận dao to búa lớn của các Quan Idol. Trên nghị trường thì nói sang sảng nhưng cuối cùng cũng dính án, tham ăn, tham nhũng, …...
Về quê giữa một ngày mùa Thóc vàng trải những giấc mơ trên đồng Chỉ thương cây lúa uốn cong Đỡ bông sai mấy tháng ròng ...khổ chưa?
Mẹ cười như nắng sau mưa...
Tổ Quốc trong mắt bé Là mái tóc ông bà Bạc phơ bay trong gió; Tổ Quốc trong tim bé Là dáng mẹ dáng ba Nuôi bé bao vất vả;...
Không tàn vàng lọng tía Đầu tròn bước trong mưa Không giường ấm nệm êm Dưới mái hiên yên giấc ngủ ngồ Không bàn cao ghế lớn Thong dong thọ thực Dù nắm cơm lẫn miếng nước trời...
Vậy về sau ta chẳng gặp nhau nữa Đại dương kia cũng rẽ thành hai màu Màu xám tro là quá khứ rực lửa Còn xanh tro là hiện tại mất nhau...
Nghệ sĩ thị giác Vũ Tú là một trong những gương mặt của nghệ thuật điêu khắc đương đại Việt Nam, được nhiều tạp chí nhắc đến là “hoa Trạng nguyên” trong giới điêu khắc, nhờ sự kết hợp độc đáo giữa khoa học lý tính và cảm xúc nghệ thuật....
Một đời mấy đận qua đây Cứ thèm được nép tán cây Đền Hùng Bâng khuâng ngay tự sông Hồng Đường về đất Tổ thơm bông bồ đề...
Nắng chiều đã xoải bóng dài, Gió chiều man mác, khoan thai dịu dàng... Nắng hôn lên dậu Cúc vàng, Ngẩn ngơ khoe sắc bên hàng dừa xanh!
Bâng khuâng chim hót trên cành, Đàn trâu gặm cỏ hiền lành, ngây thơ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!