- Sáng tác mới
Dù cái tên "thầy thuốc" chưa bao hàm hết ý nghĩa của người làm việc cứu chữa người bệnh nhưng so với từ "bác sĩ" thì nó tốt hơn nhiều vì "bác sĩ" vốn là "tiến sĩ", là tên một học vị chứ không phải tên nghề nghiệp, chỉ vì cùng dùng chữ doctor của ngôn ngữ......
Ta đã đến cái tuổi mà đến cả tình yêu và sự nhớ nhung cũng nhạt nhòa dần. Qua khúc trung niên là đến đoạn vừa sống vừa đếm quãng thời gian còn lại. Ta đã gỡ xong các mối rối bời của cuộc đời. Rồi nhàn hạ hưởng niềm vui. Làm chén rượu rồi dốc tâm sự, dốc cả tình vào đấy. Rồi lên núi, và xuống biển...
Con gì sống ở muôn nơi Đi làm đi học đi chơi đều cần Vua chúa quan lại nhân dân Với tôi như thể người thân trong nhà......
Lời hay cho rằng có 7 cung bậc để trở thành Tình yêu, ý là nếu qua đủ 7 cảm xúc ấy thì nếu Bạn nghĩ "yêu xừ mất dồi" là Bạn đã nghĩ đúng. Tuy nhiên, chắc mỗi người mỗi khác chứ nhỉ? Sét mà đánh nhoằng một cái thì thôi là cứ bỏ hết mọi quy tắc, khuyên răn ấy chứ....
Tờ The Washington Post ngày 07/01/2025 có bài nói rằng phụ nữ trẻ Mỹ đang có xu hướng áp dụng phong trào 4 Không (hay còn gọi là 4B) của phụ nữ Hàn Quốc. Cái gọi là 4 Không đó là Không Hôn nhân (비혼), Không Yêu đương (비연애), Không Tình dục (비섹스/비성관계) và Không Sinh con (비출산). Chữ B trong 4B là phiên......
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Sự hèn hạ lớn nhất của con người ta là đánh thức tình yêu trong lòng người khác nhưng lại chẳng có ý yêu thương họ....
Khắp làng vang lên tiếng văng gõ vào go: lách, cách, sập..., lách, cách, sập... Không còn gì nhàm và gây buồn ngủ hơn âm thanh đều đặn, liên tục ấy, nhất là đã vào khoảng chín giờ tối. Cả xã, cả làng, cả hai vợ chồng ông bà giáo Duyên cùng làm khuya như vậy....
Tên bác là Vạn Lịch Có thuyền buôn rất giàu Mọi cửa sông cửa biển Đã từng dò nông sâu. Buôn to và bán lớn Đi vạn thủy thiên sơn
Nhưng lại rất hà khắc Với cả vợ và con....
Tất cả những người ta gặp đều đang phải chiến đấu trong những cuộc chiến của riêng họ mà ta không hề biết. Cuộc sống của mỗi người là cuộc chiến của riêng họ. Vậy nên ta hãy hoà nhã với tất cả họ và tôn trọng cuộc sống của họ....
Thời gian vốn chẳng chữa lành cái gì hết. Thời gian chỉ giúp ta nhận ra rằng Cái gì đó đã thay đổi và Ta phải chấp nhận điều đó, thế thôi....
chỉ gặp nhau mấy lần chẳng hiểu vì đâu không sao quên được bao lần ta qua vẫn nấn ná tìm ngôi nhà lúp xúp nơi phố cổ xưa lần nào cũng chỉ thấy sương xanh dịu dàng non tươi lành lạnh chiều Kinh Bắc sương như hồn người lãng đẫng sao chẳng thấy bóng hình người đâu...
Ngày xưa từ lâu lắm Mặt Trăng và Mặt Trời Cùng Gà trống mũ đỏ Sống một nhà trên Giời. Một hôm Mặt Trăng gạ Đổi áo lấy mũ Gà
Vì lắc đầu không đổi Mà mũ Gà rơi ra....
Ngày Lễ Giáng sinh đã cận kề. Nhà nhà trang trí bằng những cây thông Noel, treo những chùm quả và những bóng đèn đa sắc màu. Người ta gửi cho nhau những món quà biểu trưng cho tình cảm đôi bên kèm theo là tấm thiệp Merry Christmas (Chúc Giáng sinh vui vẻ) hoặc Season's Greeting (Chúc mừng mùa......
Vợ chồng người đánh cá Nghèo nhưng yêu thương nhau Những khi chồng đi biển Vợ chắp tay nguyện cầu. Cầu trời yên biển lặng
Ngư dân luôn trúng mùa Cuộc sống luôn no đủ...
“Đề, thực, luận, kết” là 4 phần, và cũng là 4 nội dung trong cấu trúc của thể thơ "thất ngôn bát cú", được giới nghiên cứu văn học Việt Nam thừa nhận rộng rãi trong phân tích bố cục hình thức thơ Đường. Ngoài ra, thơ Đường luật còn có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt", "ngũ......
Ngày ấy có đôi bạn Sống với nhau rất thân Hai người là đồng tuế Tên là Quắc và Nhân. Quắc con nhà khá giả Cha mẹ cho học hành
Nhân mồ côi từ nhỏ Chỉ làm lụng loanh quanh....
Minh biết mẹ mình từng “xịn sò” muộn thế, bởi lúc sinh nó thì chị Nếp đã thôi làm lãnh đạo xã. Năm bảy bảy, khi xã chị sáp nhập với xã trên làm một, địa giới từ tiếp giáp một tỉnh lên hai; cùng với rất nhiều cái mới phải căn ke hài hòa đại diện khu bao nhiêu dân ngồi ghế gì....
Sống vào thời loạn lạc Cửa nát rồi nhà tan Giặc giã rồi đói khát Làng xóm thì tan hoang. Một chàng trai mạnh khoẻ Cắp gươm nhảy xuống thuyền Theo dòng trôi vô định Rồi neo lại xứ Miên....
Là chim tôi chẳng bay đâu Cánh dùng để múa mà câu bạn tình Chân thì cao lớn lênh khênh Chạy nhanh như ngựa đố mình tên chi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!