- Sáng tác mới
Mỏng manh một dải tơ trời Mà yêu ghét, buộc tùy người, tùy duyên. Khi buộc nhớ, lúc buộc quên Đủ đầy chấp cạn, vẹo xiên vo tròn. Chênh vênh danh lợi mất còn Đèo cam vướng quýt phai mòn đẩu đâu....
Hà Nội chiều nay trời trở lạnh Mùa thu về có gió heo may Ngọn gió nào xào xạc hàng cây? Len lỏi giữa lòng ta hoang vắng...
Thêm một ngọn gió đùa trên thảm cỏ xanh. Nắng chợt hửng, giọt sương đêm bớt lạnh. Tiếng chim hót cuối con đường lanh lảnh. Dắt ta vào ngày xanh.Phía dạt dào là nỗi nhớ anh. Tung như sóng, chẳng ngừng như gió....
Đến tận giờ tôi cũng chưa thể biết được là tại sao loại bánh này lại có cái tên độc đáo và lạ như vậy, mọi lý giải của tôi nghĩ ra đều không thỏa đáng mà cũng chả biết hỏi ai để biết được về nguồn gốc của tên gọi này....
Sống là việc mở ô và gập ô mỗi ngày. Còn Chết là việc ô gập rồi, không mở ra lại được nữa. Thành công là việc sở hữu nhiều ô. Hạnh phúc là cho mượn nhiều ô. Bất hạnh là chẳng cho ai mượn ô. Yêu nhau là cả hai dùng chung ô mặc dù mỗi người đều ướt một bên vai. Chia tay là rời ô chung và mỗi người......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 만고불변(萬古不變 - vạn cổ bất biến). Ở đây, vạn - nhiều, cổ - xưa, bất - không, biến - thay đổi. Câu này có nghĩa là xưa nay không đổi (아주 오랜 옛날부터 전혀 변하지 않음)....
Thu về trong vắt một dòng sông Bờ đê mướt gió, áng mây hồng Nâng cánh diều nâng chiều thanh thoát Xanh sóng, xanh đồng, xanh thinh không....
Lại đành lòng trốn gió heo may Sợ thu đến cây em trút lá Chút sương giăng cũng đủ làm buốt giá, Cây vốn mềm, thoáng gió cũng lao xao. Lại cũng đành trốn cả mưa Ngâu Sụt sùi thế làm sao chịu nổi,...
Tháng Tám dạo đầu là những cơn mưa....Ngày vắng bóng cái nắng vàng oi ả Nghe heo may rì rào qua vòm lá Lại hỏi lòng mùa bão đến hay chưa?...
Anh đi rồi, ngày vui cũng đi theo Mây nhạt nhòa, nắng không ra nắng Mưa dùng dằng quẩn quanh nơi ngõ vắng Đêm sương mòn một nửa vầng trăng...
Mưa ngâu mái rạ còn rơi Thoi đưa còn dệt ngược xuôi tơ trời Chèo văn còn khúc chơi vơi Khúc trời gặp đất, khúc người mất nhau...
Đêm nằm không ngủ được. Nghe ngoài trời mưa rơi Nỗi nhớ thương da diết Dâng lên thành chơi vơi… Trời ì ầm sấm chớp Gió vật vã từng hồi Mưa sập sùi từng chập...
Chiều xưa Trên cánh đồng quê Một người con gái Tiễn hè .... Vào thu Hè xa chợt thấy hoang vu Lại thêm nuối tiếc lời ru bên hè...
Lá thư này anh viết gửi quê hương Mà ba mươi năm nằm dưới lòng Thành cổ Dòng Thạch Hãn vỗ về anh ngủ Như lời mẹ ơi à… ru anh thuở nằm nôi Thành cổ bây giờ cỏ xanh biếc non tươi Hòa trong đất anh chẳng cần bia mộ...
Nhờ câu quan họ bắc cầu Cho ta về với miếng trầu đỏ môi Hội Lim người ấy đâu rồi Em còn không? Mộng một thời còn không? Tiếc là sáo đã sang sông Để ta ở lại giữa dòng phong ba...
Tàn hạ vừa lạ vừa quen Ngày mưa nghiêng đổ tóc đêm rối bời Nhắm mắt ngỡ tuổi đôi mươi Nghe cơn gió lạc lõng thời yêu đương Gì quen như chiếu trải giường Lạ từa tựa một con đường chưa qua...
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Người ta vẫn gọi tháng Bảy ta là tháng Vu lan báo hiếu, tháng xá tội vong nhân, tháng Ngâu vầy, rồi gọi là tháng cô hồn dã quỷ nữa. Kệ người ta, tôi chẳng gọi tháng Bảy bằng tên gọi nào hết. Tôi chỉ biết đó là tháng Bảy đầu thu với heo may và bão, lũ đang về....
Bạn đội mưa đến chúc mừng, Hình như chiều bỗng nhiên chùng thêm ra, Không có nến, chẳng có hoa, Ngày sang tuổi mới mưa nhòa nhạt mưa! Giã từ mây trắng mộng mơ Đã se se gió bơ vơ đón chào,...
Trang Âm nhạc nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu bài hát "Quán trọ trần gian" - Nhạc: Ánh Dương - Lời: Thơ Trần Huyền Tâm - Trình bày: Ánh Dương. Con còng còng cõng sầu trên bãi cát Loay hoay tìm một ước vọng mung lung. Tôi rút ruột hát tiếng đời bỏng rát Thân khô gầy xao xác kiếp ve ve...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!