- Sáng tác mới
Lại mùa Vu lan vắng mẹ Nhà mình cứ trống trải hơn, Các cháu chưa nguôi thương nhớ: Bà ơi, bà ở nơi nào? Bên bờ ao làn rau muống Mẹ ươm, giờ vẫn còn xanh,...
"Đi ăn với chị Ba, đi Chùa với chị Tư... còn đi chơi thì không đi với ai sướng như với Chị Hai"… Chị ấy có cả 10 cái hoa chân và 8,5 cái hoa tay nữa! Chị Hai của tôi đã vào tuổi "thất thập", nhưng chi vẫn đứng đầu trong danh sách "ghi nét" của gia đình về "năng......
Sông quê tựa dải lụa hồng Thuyền ai một mảnh trăng cong hững hờ Cải vàng giấu nỗi buồn mơ Dâu vồng sóng biếc đôi bờ xôn xao....
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Con người sống trên đời, cơ hội chẳng ai giống ai, nhân duyên mỗi bên mỗi khác, thuận buồm xuôi gió cũng được, trầm bổng lên xuống cũng hay, ta vẫn bình thản như bao ngày thường, đều là vận mệnh của bản thân ta. Những người đã từng đi ngang qua đời ta, những người mà ta vô tình chạm mặt, những người......
Dẫn dâu vui chứa đầy đò Dung dăng dung dẻ sang bờ nhập quê, Đợi đò gốc gạo, lùm tre Bên này nước vối, bên kia kẹo vừng....
Ngày mới đến Đảo, đôi khi rảnh rỗi tôi bảo taxi chở đi vòng vòng. Hôm ấy đi về phía bắc Đảo. Còn hoang sơ, vắng vẻ lắm. Một bên đường là bờ biển. Mặt nước cứ trải dài, sóng lấp lóa dưới ánh mặt trời hướng tây. Một bên là rừng, cây thẳng, lá xanh hiền hòa, chẳng mấy gợi cảm giác âm u bí hiểm của rừng......
Đất đồng ải hẹn mùa thơm Đất mình sét dẻo ủ cơn trải lòng Như vừa ra khỏi cơn mơ Giật mình hụt hẫng vần thơ tang tình....
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
Anh hãy cho em mượn bờ vai Mỗi khi em buồn, mỗi khi mệt mỏi Đường xa quá có lúc bon chen Em mệt nhoài tìm giây phút bình yên Anh hãy cho em mượn vòng tay Những đêm đông dài, những khi trượt ngã....
Có một người Lang thang đi tìm tuổi thơ Đắp mộ gió Chôn vùi ký ức trong mưa Rồi khóc một mình Gặp một người Rong ruổi hát Đi tìm những lời ru Bên bờ sông vắng Rồi phá lên cười hồn nhiên...
The Twelve Apostles (tạm dịch: "Mười hai Sứ đồ" hay “Mười hai tông đồ”) là một tập hợp các khối đá ở ngoài khơi Vườn quốc gia Port Campbell, tiểu bang Victoria, Úc. Các cột đá nằm gần nhau này được hình thành do đá vôi bị xói mòn bởi điều kiện thời tiết khắc nghiệt của Nam Đại Dương...
Tháng Sáu vẫn nồng nàn thế Phượng tô sắc thắm lưng trời Sen buông làn hương đồng nội Nâng cánh diều lên chơi vơi. Tháng Sáu vẫn ngọt ngào thế Trái Vải hồng trên môi em Mận, Đào hây hây má thắm...
Đâu xa thế Mịt mù xa cách thế Ngửa mặt nhìn đêm tuyền mịn vô cùng Tìm một chòm sao Một le lói ánh sao Cho bớt mông lung Cho đỡ ngóng Tận Cùng…...
Hình như người giấu tiếng lòng vào đêm Nên chất chồng quanh ta giờ chỉ là nỗi nhớ Ta như dòng sông qua thác ghềnh, rồi bên bồi, bên lở Đoạn cuối nguồn nước đã dịu dàng trôi....
Cái ngày trời và biển Chưa biết phải lòng nhau Sóng đâu biết xanh màu Dập dờn bên bờ cát. Rồi con tim chợt hát Lời yêu thương ngập ngừng Trời cao xanh vô chừng Nhuộm biếc ngàn con sóng....
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa Sen như ở đây. Cây Sen mọc trong ao, hồ, trong cả ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là......
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Với thơ, với mỗi người cầm bút sáng tác, đi và đến là hai đầu của mỗi cuộc hành trình. Từ cái tôi đến cái ta, hay từ thế giới quanh mình được quay về độc thoại. Chân trời ra đi, neo đậu và tìm ra gương mặt mình như thế, điều ấy đâu phải dễ?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!