• dau-title
  • Thể ký
  • cuoi-title

Du quê cùng chị Hai

Thứ hai - 10/08/2020 13:57


"Đi ăn với chị Ba, đi Chùa với chị Tư... còn đi chơi thì không đi với ai sướng như với Chị Hai"… Chị ấy có cả 10 cái hoa chân và 8,5 cái hoa tay nữa!


Chị Hai của tôi đã vào tuổi "thất thập", nhưng chi vẫn đứng đầu trong danh sách "ghi nét" của gia đình về "năng khiếu" lang thang, tự ngao du không cần kế hoạch. 


Là một trong số những bác sĩ thú y đầu tiên tốt nghiệp xuất sắc của trường Đại học Nông nghiệp, được về làm việc tại quê nhà từ năm đầu tiên của thập kỷ 70, bước chân của chị tôi đã in dấu khắp 47 xã của huyện. Chị đi làm công tác phong trào, hướng dẫn phòng và khám chữa bệnh cho gia súc, gia cầm của dân trong huyện. Chúng tôi hay gọi chị là "đốc-tờ lợn", vì chị đã gắn bó hơn 10 năm với Trại giống lợn của tỉnh Thái Bình (đặt ở xã Đông Cường - Đông Hưng). Cả đời chị chăm, nuôi, chữa bệnh, đỡ đẻ cho biết bao nhiêu Lợn, Trâu, Bò của bà con nông dân.


Chị tôi bé nhỏ nhưng trắng trẻo, giòn duyên,thắt đáy lưng ong như một "bó mạ", nhanh nhẹn và nhiệt tình, xốc vác mọi việc. Tính chị xởi lởi, lào xào chân quê, vô tư và đơn giản... hết độ! Sống với những người như chị, ta sẽ cảm thấy con người thật đáng yêu.


Chị tôi đã lẻ bóng 8 năm nay. Anh rể tôi, người thương binh chống Mỹ không được Trời cho tuổi thọ. Hai con của anh chị đã trưởng thành và yên bề gia thất! Chị tôi, dù sức khỏe không tốt sau lần bị tai nạn giao thông vẫn thoăn thoắt đi về giữa quê và Hà Nội.


Hè đến, chị lại đưa hai cháu nội về quê "rèn luyện" cho chúng "bớt tồ" - như cách nói của chị.


Dù chân mới bị gãy còn đi cà nhắc, thời khóa biểu dạy cháu của chị vẫn rất nghiêm túc. Sáng dậy sớm tập thể dục tại nhà hoặc đạp xe cùng bà, chiều chiều ba bà cháu đi bơi… ăn, ngủ, học hành điều độ vui vẻ.


Tôi về quê chơi mấy ngày  Hè, được chị đưa đi Du Quê bằng xe máy buổi chiều và xe đạp buổi sáng. Thích đâu chị đưa đi đấy, chẳng cần lịch  trình và thời gian cụ thể. Muốn trải nghiệm, gặp gỡ, giao du, chụp choẹt, ăn uống bao nhiêu tùy thích. Nói tóm lại là Tự do, Tự nhiên, Tự sướng... tuyệt vời! 


Buổi thứ nhất...


Hai chị em đến xã Hợp Tiến ngắm Cây Đa Đôi (Cây Di sản) tuyệt đẹp, quý hiếm còn sót lại vẫn xanh tươi nguyên vẹn, đứng ở đầu làng bên cánh đồng. Nhân dân trong xã vừa góp công của xây một tượng đài Liệt Sỹ rất trang trọng ở vị trí giữa hai cây.


Chao ôi! Nếu có một bến sông hay cái ao lớn ở đây nữa thì nơi này sẽ trở thành một Bức Tranh Quê hoàn hảo của vẻ đẹp Xưa và Nay được cứu vãn khỏi "họa xóa làng lên phố"!!! Rồi chị dẫn tôi lần theo bờ sông, trên đường đồng nhỏ bé, quanh co đến Trại Khuốc của xã Phong Châu (đất Chèo gốc).


Lúa đồng sắp vào thì con gái mơn mởn, mượt mà mướt xanh. Đậu đỗ, vừng, rau … của mùa Hè đang vào mùa thu hoạch. Một vẻ đẹp bình yên, no đủ mùa nào thức ấy của quê hương từ muôn xưa... khiến những kẻ ra-đi -từ-quê như tôi ngơ ngẩn, say sưa, khát thèm hít hà  tươi cả mắt nổ cả mũi. Ven đường, vẫn còn rất nhiều những vườn tạp um tùm nhãn, vải, chuối, dong, dứa dại, râm bụt trổ hoa, chín quả ngọt thơm, dịu mát, yên lành nguyên chất nhà quê!


... Và hoaSúng...


Chúng mọc mãnh liệt, hoang dại, kiều diễm và rực rỡ bên bờ dòng Sa Lung còn thanh sạch, mát lành giữa hai đồng lúa.


Con sông quê gọi về những kỷ niệm ngọt ngào một thời thơ ấu đứng trên cầu ao cầm cái rổ con chờ các ông anh lặn ngụp bắt những con trai to nhỏ mang về nấu canh, nấu riêu, nấu cháo .. ngọt lịm đến tận bây giờ!


Vừa đi, chị vừa kể cho tôi về những người bạn học của chị ngày xưa, chỉ cho tôi đâu là nhà của họ bây giờ, con đường nào chị hay đi đến trường, thửa ruộng nào "của nhà ta" ngày xưa chị và Chị Cả phải đi tát nước... Hình như chị không quên cái gì, và hình như chị còn yêu chúng hơn xưa...!


Rồi từ cánh đồng nọ sang cánh đồng kia, chị và tôi lại đi xuyên sang thôn Đà Giang xã Nguyên Xá. Nơi này có một con đường dài khoảng hơn 2km trồng toàn Hoa Ban, có một cây vẫn còn nhiều hoa. Chị bảo mùa Xuân sẽ đưa tôi và bạn bè về đây chụp ảnh.


Cuối chặng đường, hai chị em đi vào Thị trấn Đông Hưng. Chị chỉ tôi trạm Thú Y ngày xưa chị làm việc, chị dẫn tôi vào khu dân cư mới dành cho người giàu của Thị trấn, chỉ Biệt Phủ của các quan tham, quán ăn ngon, bổ, đẹp "để Dì mời các cô Hải Phòng về ăn nếu qua đây".


Hai chị em lại đi qua một cánh đồng để vào làng thăm một người đồng đội, bạn thân của anh vừa ốm.


Buổi thứ nhất Du Quê cùng Chị Hai kết thúc! Thật vui khi được cùng chị đi tìm lại vài mảnh ghép của Tuổi Thơ hơn 40 năm trước - khi đã ngoài tuổi ngũ tuần!


Buổi thứ hai đang đợi…


Phạm Minh Châu

 

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.