- Sáng tác mới
Gom hoàng hôn anh xếp vào đáy túi Lốm đốm đêm xen lẫn giữa chiều tà Em là em hay một chút mơ hoa Hồn nhiên nở giữa đời ta tuyệt phẩm......
Nắm quá chặt niềm tin Xòe tay rơi đâu mất Giấu biển khơi Vào tận cùng đáy mắt Sao má em Còn hoen mặn muối khô...
Về Buôn Mê, Nhớ bóng kơ nia soi gương hồ Lắc Thương Dray Nur bạc tóc giữa trời Cưỡi lưng voi nắng Bản Đôn đậm nhạt Nghe tiếng đàn đá gõ những buồn vui...
Một chiều đông đã thật đông Rét cũng ngọt trước lặng thầm hoa sữa Có ý nghĩ nhớ ai không biết nữa Mải miết tìm về phương trời xa......
Dặn mình chớ đắm buồn tênh, Đầu xuân lại ngập dưới mênh mang buồn. Mưa dầm lạnh buốt xóm thôn, Ngọn tre ủ rũ trên cồn khói sương....
Đọc bài thơ “Hoa Đã Nở Sao Người Không Đến Hái” trong tập thơ Nỗi nhớ nghiêng của Nguyễn Diệu Liên, tôi cảm nhận được: Ở nơi ấy một tình yêu trắng trong thuần khiết; Nơi tình yêu sống mãi lung linh....
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Thịt thì nên để tự tan đá trong ngăn lạnh; cá và ngao sò thì nên ngâm nước để tan đá; rau củ thì nên cứ thế cho nồi mà nấu không cần rã đông....
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Đầu thu nắng nuông gió Giữa thu mây buông mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Tóc thu vò rối mơ Duyên thu tàn duyên nợ...
Chỉ là Day dứt thôi anh Nhãng yêu Thoảng sợi gió tình vấn vương Rằng thương Thì thật là thương Mái tranh một túp Con đường quá xa Ngày hoa Ngủ giữa nhụy hoa...
Cụ già ngót tám chục Tại San Francisco ( Mỹ) Cùng người vợ hiền thục Căn hộ thuê không to... Cả đời ông "keo kiệt" Chẳng hàng hiệu bao giờ! Cặp kính luôn cũ rích...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Mai em về phương hạnh phúc Cớ sao lòng lại rưng rưng Có gì cay cay trong mắt Có gì nghèn nghẹn trong tim. Quê hương mãi là nỗi nhớ Đời người biết mấy truân chuyên...
Trong dòng Ngân Hà lấp lánh muôn ngôi sao khổng lồ của văn minh nhân loại, nhiều ngôi sao Việt xuất hiện, mỗi người một bản sắc riêng nhưng họ đã mang lại cho nền văn hóa phương Đông những áng thơ văn bất hủ. Bên cạnh những áng văn gắn liền với những biến cố thăng trầm của lịch sử, thì đây là lúc âm......
Không phải lúc nào đất dưới chân bạn cũng nở hoa. Con đường nào cũng có những đoạn chông gai, như bầu trời có ngày mưa giông, có ngày nắng ấm. Liệu bạn có đủ dũng cảm, đủ tự tin, đủ nghị lực để nhìn thấy hoa hồng mà bước qua chông gai....
Thôi về đi, cà phê đã cạn rồi Đáy cốc, chỉ còn viên đá vỡ, Chẳng lẽ cứ ngồi như tạc thế Nghe bơ vơ đang vỡ trong chiều?...
Nushu là một hệ chữ viết tượng thanh âm tiết, do phái nữ sáng tạo ra, được bảo mật và chỉ dành riêng cho họ. Với những nét chữ uốn lượn lịch lãm và độc đáo, ngôn ngữ bí mật Nushu này đã giúp cho không biết bao nhiêu thế hệ người Dao ở Trung Quốc và các nước lân cận có thể trao đổi thông tin với nhau......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!