- Sáng tác mới
Dòng sông còn nhớ con đò Hoa vàng bến nước hẹn hò năm xưa Dòng sông dãi nắng dầm mưa Con đò ngơ ngẩn như vừa tiễn ai Đêm trăng sông nén thở dài...
Đang ở giữa tỉnh lộ Trời chợt đổ mưa rào Em áp vào lưng bố Bụng lo lắng cồn cào... "Con chó mà bị ướt Lỡ nó ốm thì sao?" Em liền nhường nó mũ...
Anh có nghe gió thì thầm muôn lời yêu dấu Anh có nghe tia nắng nhỏ cựa mình Mùa sang đấy, hè chập chờn cánh mỏng Chú chuồn kim mê mải nắng hồng. Anh có nghe đất trời rung động Núi ngả chân mây,...
Chú Rùa con mới nở Vừa được hơn một tuần Đã muốn bò đi hỏi Nhà mình và người thân. Thấy đàn Ong xây tổ Ở trên một cành cây Rùa vươn cổ lên hỏi Có phải nhà Rùa đây?...
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi...
Năm 1977, khi nó 12 tuổi, hãng phim truyện Việt Nam ra mắt bộ phim “Chuyến xe bão táp”. Bộ phim mô tả bức tranh đời sống xã hội thời bao cấp, đa chiều, đa dạng và với nhiều mảnh đời, nhiều tính cách và số phận trên cùng một chuyến xe. Đến giờ, n...
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi...
Ta lỡ tương tư một áng mây chiều, Nên buồn thật nhiều vào lúc hoàng hôn. Thẫn thờ tìm mây tím cô đơn Trôi chầm chậm giữa cõi hồn giá lạnh…Màn đêm buông sao lẻ loi vài ánh Trăng nhạt nhòa chìm vào cảnh hư vô ! Gửi yêu thương theo làn gió vu vơ...
Ta lỡ quên một mảnh tình xưa cũ Để rong rêu che phủ cả ngàn năm, Khi quay về bên ký ức xa xăm Thì giá lạnh đã nảy mầm che lối...
Nơi bến cũ của những ngày mong đợi...
Từ nhà em về anh nhận được tin: Trả lại người dưng này "Em ở đây nhé!" Mừng anh thành công trong ra mắt mẹ Có điều nội gián phải tránh nhìn Kẻo lại như nam châm phân đồng nhôm với sắt....
Có bà kia đanh đá Và lại còn kiêu căng Việc gì không vừa ý Là chửi bới rất hăng. Vì thế hàng xóm lánh Láng giềng chẳng ai chơi
Cô đơn đến lúc chết Thế cũng xong một đời....
Đêm rằm ta lại một mình Rủ trăng xuống giếng tự tình với ta Trăng gần nhưng cũng rất xa Đem gầu ta múc nõn nà bóng trăng Ơ hay trăng ...chẳng phải trăng...
Chánh ngữ không chỉ là nói đúng sự thật mà còn phải nói với tâm từ bi hỷ xả, nói không làm tổn thương ai. Cái này không phải là đặc sản của Đạo Phật mà Đời cũng cần, ai thì cũng nên học theo. Càng nhân danh Phật, nhân danh lẽ phải, nhân danh chính nghĩa thì càng nên học theo....
Làng tôi nghèo mẹ sinh tôi thuở ấy Rặng tre xanh, phù sa đỏ sông Hồng Mùa hạ nắng đay thơm triền đê trắng Heo may về mía ngọt điệu chèo ngân Cánh đồng làng mềm như bụi mưa xuân Mẹ vác cuốc trở mình vuông đất ải...
ước là hòn phấn tay em dẫu mỏi mòn chết dần trong giây phút là mưa rơi gót em nhẹ bước là hơi chiều chạm ấm làn môI ước là giọt nắng gối bờ vai...
Mẹ ơi con đã lớn rồi Mong mẹ vui khoẻ trên đời cùng con Với mẹ con vẫn “lon ton” Tâm hồn trong trắng như còn bé thơ Mẹ ơi chân chậm mắt mờ Không sao mẹ nhé có bờ vai con...
Đàn ông như cội đỡ cành Như tùng như bách vươn xanh giữa trời Bờ vai rắn chắc hai nơi Chỗ dựa vững trãi cho người mình yêu hẳng là phú quý sang giàu...
Con nhớ mẹ ơi bờ vai tròn, tóc thả ngón tay mềm mẹ múa chăm-pa Con nhớ mẹ ơi bàn chân thon gió nổi váy bồng bềnh mẹ bước rumba...
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm rồi, ngày xưa Người phải vào hang đá Để ở tránh nắng mưa. Không chỉ tránh mưa nắng Còn hổ báo voi beo Rồi các loại rắn rết Người sống thật gieo neo....
Rao bán linh hồn không một ai giơ cánh tay nhặt lấy trái tim như nhặt chiếc lá rơi chiều tàn vàng úa gió tấm tức thổn thức lay trên mái tóc hao gầy tóc pha sương lạnh buốt heo may...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!