- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Trong vô lượng kiếp Gia phả mười đời bên Bùi Xá Dòng họ trăm năm tại Thanh Triều Có ngày các tổ tình cờ gặp nhau trong phiên chợ Các cụ tháng tháng cùng chăm lúa một cánh đồng Và ông bà thay chăn mà giữ ấm cho nhau...
Ghé thăm bệnh viện Việt-Xô để xem Hữu Nghị bây giờ ra sao Phòng khám vui vẻ đón chào Các cụ đặt sổ đợi vào vòng trong Bác sỹ môi đỏ má hồng...
Cái tên "Hải Dương" là 海陽 với chữ Dương (陽) là mặt trời, không phải Dương (洋) là biển cả. Trong Hải Dương Chí Lược (海陽志略) của Ngô Thì Sỹ cũng viết 海陽. Là Dương gì thì không quan trọng, quan trọng là chữ Hải (海) là biển....
Đã lâu rồi chả muốn viết gì. Cũng bởi gã chán cái sự đời, chán cái lý luận dao to búa lớn của các Quan Idol. Trên nghị trường thì nói sang sảng nhưng cuối cùng cũng dính án, tham ăn, tham nhũng, …...
Dịp 30.4 và 01.5.2025 Anh cả cùng chị dâu và các con, cháu có chuyến đi đặc biệt về thăm hai quê, quê chồng, quê vợ. Đoàn đi còn có Bà thông gia là Mẹ Của Con Rể, cũng quê gốc Đông Hưng, Thái Bình....
Nào kéo va ly ta cùng đi Trùng Khánh núi sông thật diệu kỳ Trải nghiệm đoàn tàu xuyên cao ốc Đường chạy trên đường như chữ chi
Thăm Lưu Bị ở Thành Đô xưa Cùng với Khổng Minh trí dũng thừa Lại thêm Ngũ tướng khoẻ như hổ Trăm trận chẳng hề một trận thua...
Nếu ngày mai em chán chiếu Chèo Chuyển công tác sang làng sân khấu mới Kịch nói - Cải lương hay Đoàn Ca Múa Nhạc Thời bây giờ… nơi ẫy dễ sống hơn! Em thức thời… em có lý... thế là khôn! Tự cứu mình tìm đến nơi yên ổn...
Ai đời chỉ xương với da Giương ra để giúp người ta che trời Ra đường nghe thảnh nghe thơi Về thì cụp mặt nằm nơi góc nhà......
Yêu ghét giờ không quan trọng nữa! Quan trọng là luôn nhớ về nhau. Trẻ, già giờ không quan trọng nữa Quan trọng cười vui khi gặp nhau....
"Hôm nay nhận được hoa chưa?". Đây không phải là câu hỏi. Đây gần như là câu chào vui mà phụ nữ hay nhận được trong ngày 08/3, hoặc 20/10. Biết trả lời thế nào khi được "chào" như vậy? Có người vui, dõng dạc "dạ rồi ạ!". Vui, dõng dạc vì đã được nhận hoặc biết 100% sẽ......
Lẩu thập cẩm, ấy như đời vốn vẫn Có đủ đầy vị mặn ngọt chua cay Toàn là vị ta vẫn nếm hàng ngày Có thể chán, nhưng dễ gì mà bỏ
Kẻ vô tâm là thấy gì gắp nấy Người nghĩ khôn thì lựa vị mình ưa...
Tâm lý bầy đàn Thấy người ta được cúng dường mình bèn xuống tóc Từ vài kẻ giờ đã là dăm chục Có nguyện đắc gì không mà cũng trì bình? Này huynh Không cần mai mỉa nhỉ Các cuộc marathon phần lớn rớt dọc đường...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Khắp làng vang lên tiếng văng gõ vào go: lách, cách, sập..., lách, cách, sập... Không còn gì nhàm và gây buồn ngủ hơn âm thanh đều đặn, liên tục ấy, nhất là đã vào khoảng chín giờ tối. Cả xã, cả làng, cả hai vợ chồng ông bà giáo Duyên cùng làm khuya như vậy....
Thời còn học phổ thông tôi chẳng mấy khi nghe đến từ Cù Lao. Lũ trẻ nông thôn thường tắm sông thường gọi những bãi nổi ở giữa sông là bãi, nhỏ hơn thì gọi là cồn. Sông, bến, bờ bãi, cồn là những từ chúng tôi được học được nghe và được biết từ tấm bé....
Trong cảm nhận của tôi cuốn sách thứ 13 của Trần Huyền Tâm “Lưng túi gió trăng” là “Những trang viết tỏa sáng của trí tuệ và thấm đẫm ân tình ấm áp của một Trái tim có nắng”. Cuốn sách tập hợp nhiều bài lý luận phê bình văn học của cô....
Vào giữa phút giây này, trên thành phố “Hoa Phượng đỏ” của đất Cảng Hải Phòng, tôi thật sự xúc động trước cuộc hội ngộ của “Các Nhà văn Nhóm Búp”, cùng “các Nhà văn là thành viên Nhà Búp” trước sự kiện không dễ có được ở mỗi cuộc đời người....
Minh biết mẹ mình từng “xịn sò” muộn thế, bởi lúc sinh nó thì chị Nếp đã thôi làm lãnh đạo xã. Năm bảy bảy, khi xã chị sáp nhập với xã trên làm một, địa giới từ tiếp giáp một tỉnh lên hai; cùng với rất nhiều cái mới phải căn ke hài hòa đại diện khu bao nhiêu dân ngồi ghế gì....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!