- Sáng tác mới
Chẳng biết làm gì thì vẽ thơ Văn chương chữ nghĩa cũng ngù ngờ Vẽ thằng đầy tớ thành ông chủ Ông chủ nom ra lũ ngẩn ngơ....
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Khi về già, cha mẹ Thường mong con quan tâm Dành thời gian chăm sóc Những lúc họ thật cần... Tuy nhiên vì điều kiện Mấy ai giống ai đâu?
Thiếu vắng sự hiện diện...
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Ban mai mềm theo cỏ Ấm, ngọt cùng sắc hoa Một chút gì đơn sơ Mà như lòng đang hát Tóc thì cũng đã bạc Chỉ nụ cười sâu hơn...
Chiều nay, trời bỗng đổ mưa giông dữ dội. Gió thổi bay xe, mưa tạt xối xả như trút cả bầu trời xuống mặt đất. Tôi vừa đi vừa run, lòng thắt lại mỗi khi nghe tiếng răng rắc của cành cây gãy. Những thân cây lớn đổ rầm khiến tim tôi thót lại....
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Cha mẹ luôn kỳ vọng Vào con cái của mình Mong cho chúng khôn lớn Thành đạt và thông minh... Sự thành công của chúng Là món quà lớn lao Cho người sinh ra chúng Đã không quản công lao......
Bố đã vào tuổi xưa nay hiếm Nên có đôi lời muốn dặn hai giai Về cái nhà để lại Ồ đó là cái "xưa nay" đã cách đây nhiều thế kỷ Và chuyện để lại thì gái cũng như giai Có dâu còn có rể...
Rõ ràng là tiếng con tàu Xuyên qua phố vắng, đi vào đêm xa Ngược lên đỉnh dốc rì rà Ào ào lượn xuống ngã ba vòng vèo...
Một ngày tôi đến Ninh Bình Là ngày gặp lại bạn mình thủa xưa Cái thời đi bão đón mưa Bốn ba năm ấy vẫn chưa hết mình. Hôm nay Tam Cốc Thung Nham Cùng nhau hò hẹn Bắc Nam tụ về...
Lâu rồi mình mới gặp nhau! Hoa râm đã phủ mái đầu đôi ta... Bao năm mình sống cách xa, Gặp nhau hôm ấy chan hòa niềm vui, Đã hơn nửa chặng đường đời, Ta ngồi ôn lại cái thời trẻ trâu......
Trước những điều giản dị Cảm thấy lòng bình yên Cũng như ngày không tên Nhưng ngọt ngào, hạnh phúc Chỉ cần điều đích thực Giữa muôn vàn phù du…....
Nơi con về bình yên bên chiếc giường của mẹ. Vẫn nhớ tiếng mẹ cười, con chẳng thể buồn thêm. Vẫn nhớ mẹ dặn con ”ở đây còn quân nớ”.
Chiếc ôm cuối cùng nào...
Lễ tốt nghiệp bác sĩ y khoa cho con trai ở Đà Nẵng. Cả nhà gã lên tàu làm một hành trình đêm để sáng kịp tới Đà Nẵng. Đúng 6 giờ 15 ngày 6.9.2023 tới ga Trà Kiệu thì trên loa phóng thanh của tàu có phát thông báo khẩn đề nghị giúp đỡ một...
Dịu dàng giọt nắng tháng tư Se se ngọn gió dường như trái mùa Thoắt mưa thoắt nắng như đùa Trời xanh thăm thẳm xuân đi hạ về Nhớ ai như nhớ tháng năm...
thả xuống sông Hằng một ngọn nến một dải hoa một xác tín duyên kiếp rưng rưng vô vàn duyên kiếp linh hồn hân hoan hằng hà sa số linh hồn
long lanh giọt nước rười rượi lênh láng lòng tay phong phanh vô vàn thế giới...
Vua Văn Công nước Tấn Đi săn ham theo mồi Lạc vào cái chầm lớn Không ra được! Ôi thôi! Gặp một người đánh cá Vua mừng quá nói to:...
Ta sinh ra đã nửa già thế kỷ Đã đắm chìm trong mộng mị bao đêm. Để một ngày khi tóc chợt bạc thêm, Mới nhìn lại những nỗi niềm được... mất!
Rồi hôm nay ta đón ngày sinh nhật, Bên ngọn đèn đang lay lắt bên ta......
Ngày ấy là sau giải phóng miền Nam được hai năm, năm 1977. Đó là những ngày đầu đông tôi còn là cậu bé 10 tuổi đang học ở trường làng. Quê tôi ngày ấy nghèo lắm, người dân chỉ biết cấy lúa trồng khoai nuôi lợn, nuôi gà. Xã có 6 thôn Đông, Đoài, Bá Mai, Tứ, Quán và thôn Đồng Mai....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!