
- Sáng tác mới

Bảy mươi đến sầm sập Buộc lòng sống gấp thôi! Mọi thứ đều cấp tập Như thể là "phá đời"!!! Chuyến này, nối chuyến nọ Cứ gọi là triền miên!...
Mưa về cùng kiếp trước Bão đến mang kiếp sau Ngày bầu trời trắng nước Đêm phố phường ngập sâu. Mưa chìm thác Bản Giốc Tràn sông Thương, sông Cầu...
Mùa Đông này còn giá buốt không em ? Gió lưa thưa mây hờ hững buông rèm, Chiều lướt thướt sợi nắng mềm vàng úa Con sông xanh uốn mình như dải lụa... Đêm trở mình nghe nỗi nhớ xôn xao...
Bình minh và hoàng hôn – hai nhịp cầu nối ngày và đêm, tuy chẳng bao giờ gặp nhau, nhưng lại hòa quyện trong một thể thống nhất của một ngày. Bình minh thức dậy trong làn sương mỏng, vén nhẹ tấm rèm đêm còn vương trên ngọn cây, khe khẽ rót ánh sáng vàng...
Chân thành, tôi hỏi Bạn Có thấy đau lòng không Khi nhìn vào tấm ảnh Đen và trắng thế này Người người mải tranh đấu Vì những điều cao, xa Bỏ rơi, một góc nhỏ Tít nơi xa địa cầu...
Câu trong ảnh là 飄風不終朝 (표풍부종조/ phiêu phong bất chung triêu), nghĩa là gió lốc chẳng hết sáng. Đây là câu trong Đạo Đức Kinh của Lão Tử, câu đầy đủ là 飄風不終朝,驟雨不終日 (표풍불종조, 취우불종일 / Phiêu...
- Mẹ, sao mẹ lại trở thành mẹ? - Tại vì là mẹ muốn được gặp con....
Ở đầu làng Chỉ Thiện có một ngôi chùa nhỏ mái ngói xanh rêu mục nát ẩn khuất dưới vòm cây quéo cổ. Ngay cổng vào có một cây đại nhỏ cỗi cằn hoa nở vàng quanh năm hương hoa thơm ngát....
Có đôi thuyền đêm đi kiếm ăn Thất thểu về thuyền no thuyền đói Kịch bến chạm nỗi niềm vào nhau Những dây chão đứt rồi còn bối rối Có đôi thuyền trên cát nằm mơ...
Kết dăm bài thơ làm bè Bán buồn vui lúc cuối hè chớm thu Sông Cầu nằm mơ hát ru Một bầy sương lạnh đi tu mới về Cá nhà quê trót nặng thề
Nhảy lên bờ ngóng hương quê xa dần...
Hai kiếp dùng dằng! Vịn hương trần thế Định bước qua kiếp này Kiếp sau lố nhố vui?! Ba bàn tay níu… Ba đôi mắt sông hồ Mặt trời ôm mặt trăng cùng vỡ...
Chuyến phà năm 1973 đưa tôi qua sông Lam Bến Thuỷ đón tôi ì oạp sóng bãi bờ trong đêm yên ả lạ kỳ Hồng Lĩnh uy nghi mây giăng râu tóc bạc phơ trên nền trời đen thẫm Cây đèn bão Nghi Xuân thức đến sáng cùng người gác phà đếm xe qua có người lính trả phép hối hả tìm đồng đội có chiếc com-măng-ca từ......
Mấy hôm nay cứ nghe đi nghe lại bài "Thanh Xuân" (청춘) này. Nhìn cảnh trong phim thời những năm 80 thấy nhớ thời xưa quá, hồi đó bạn bè quây quần, chơi với nhau thật đơn giản, cuộc sống gia đình cũng thật đơn giản. Ai xem và nghe mà thấy bồi hồi thì tức là cũng ít nhất 40 tuổi rồi....
đứng cùng anh trước bến Âu Lâu trưa Yên Bái phố phường mệt nhoài liu thiu nắng sớm thị xã thân thương như một bàn tay gầy rưng rưng đau đáu núi rừng đây nơi chốn anh dâng hiến cuộc đời mình anh nói hồn nhiên như thuở bé anh em mình vẫn tin...
Việc so sánh người hay quên với "Não Cá Vàng" chủ yếu bắt nguồn từ một quan niệm dân gian phổ biến, nhưng không chính xác về mặt khoa học, về khả năng ghi nhớ của loài cá vàng....
Chén trà sớm - chén trà hi vọng một ngày vui và bình an. Tinh mơ. Gà trống chuồng giục giã. Cây lá ngái ngủ. Hoa ngủ mệt đến heo héo bỗng roi rói tươi thơm. Luộc ấm chén trong nước sôi. Pha ấm trà loại quen thân như bạn tâm giao....
Người nông dân mà thấy lúa mọc trên thửa ruộng mạch của mình sẽ nhổ bỏ vì cho là cỏ dại. Ông ấy không biết là lúa cho gạo và còn tốt hơn mạch....
Theo cách giải thích của người Hàn thì trước đây, sau khi ăn những món khô khó nuốt như bánh gạo, khoai thì họ hay làm ngụm nước dưa muối cho trôi nhanh và dễ tiêu....
Mùa hạ hối hả theo anh đi xa Về nơi ấy nắng hồng tươi cánh lá Bỏ lại em cùng thu sang vội vã Thu ngỡ ngàng… mùa thu không anh! Sương mong manh buông lơi con đường vắng...
bay ngút ngàn khung trời nhiệt đới chim Lạc lượn những vòng thánh thiện trên xứ sở trù phú đất đai qua những nghìn năm thăng trầm mất còn hưng phế cất tiếng hót thiêng âm hưởng nhịp điệu chiêng trống vang lừng trên cách điệu những thăng hoa tiên tổ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!



