- Sáng tác mới
Ngày thu đến, Tăng-gô... đắm say... Lá nhảy xoay, ta ôm nhau thật chặt Cơn gió lạnh, tim ấm êm cảm xúc Trời xanh, mây trắng... thật gần. Rồi một ngày, mùa thu ra đi Sương xám mờ.. lặng yên bên bờ suối....
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Tôi ước cùng em hẹn ngày về Tìm ký ức xưa nơi đất quê Khi ấy ngây thơ mình chung lớp Hãy còn bé lắm chẳng mộng mơ....
Trận mưa bất ngờ luôn làm ta lúng túng. Có người vội vã chạy đi mua ô Có người thì giơ tay ra để xem mưa lớn thế nào. Tự dưng có ai đó đến với bạn Bạn bối rối, rồi tự dưng cứ thế để mọi thứ thuận theo ý họ....
Mặt trời đốt xém tí da Đàn bà mà đốt khói ra lửa liền Đốt trên cứng đốt dưới mềm Hai người đốt hết túi tiền của nhau…...
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Có một tôi tĩnh lặng Có một tôi yêu đời Có một tôi da diết Ôm nhiều nỗi chơi vơi Phía sau đôi mắt biếc Và những nụ cười xinh...
Khi ta chấp nhận một cuộc đời Tức là ta chấp nhận sự sinh sôi cũng là ta chấp nhận điều huỷ diệt Bởi cuộc đời là xấu tốt sóng đôi
Là ai thì cũng một kiếp người...
Sự tất quy chính (tiếng Hàn 사필귀정 tiếng Hán 事必歸正 - sự tất quy chính). Ở đây, sự - việc, tất - nhất định là, quy - quay trở lại, chính - ngay thẳng, đúng đắn....
Cùng cục đánh dậm đồng hưu Cái tôm búng nước dặt dìu thời gian Tép riu vụn lọt mắt sàng Hoa bèo đồng nội ngỡ ngàng vương chân, Sách Giời không xếp theo vần Chép riêng dòng Thiện Tâm Nhân trang đầu...
Em nói rằng em rất thích anh Không tin, anh mới hỏi thật tình Thích anh, thích thật hay cảm tính hoa lá, qua đường, chuyện gió trăng
Em nói rằng em rất thích anh Da đồng, chân sắt, mắt chim ưng...
Mặt trời lên thì lo bị nóng, Mưa xuống thì lo bị ướt, Tuyết xuống thì sợ bị ngã, Mây nhiều thì lại lo bị rét, Bão đến thì sợ bị thổi bay... Một cách vô thức, như một thói quen, ngày nào ta cũng lo âu...
Xin gió đừng lắt lay, Xin mưa đừng mưa nữa, Xuân gần về đến cửa, Sao Đông cứ sụt sùi? Sao trăng suông chưa lặn? Sao mây trời chưa trôi? Sao bầy Dơi bỏ tổ Chưa về nơi quen nơi?...
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Cận mặc giả hắc cận chậu giả xích (tiếng Hàn 근묵자흑 근주자적 tiếng Hán 近墨者黑 近朱者赤] - cận mặc giả hắc cận chậu giả xích). Ở đây, cận - gần, mặc - mực, giả - người, chu - màu đỏ, màu son, xích - có sắc đỏ....
Nếu anh coi thường công việc thường nhật như chuẩn bị bữa ăn, lau nhà và giặt quần áo, anh không thể sống một cuộc sống tuyệt vời được (Tolstoy - "Học cho những ngày tới"). Nhà tuỳ bút kiêm triết gia Alain de Botton cũng nói rằng:...
Sao em lại ngượng ngùng Khi anh gọi em là: Nghệ sĩ! Ơi cô giáo dịu hiền giản dị Vì học trò tận tụy ngày đêm. Mỗi cây đàn là một bé em Từng cặp mắt nốt "si đen" lay láy(*)...
Sao ngày Quốc tế đàn ông Phố phường vắng vẻ chẳng bông hoa nào Không nghe nửa tiếng lao xao Thì thầm thơ mộng chúc nhau an lành Nhân gian như một bức tranh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!