- Sáng tác mới
Lưỡi dao cạo tuy sắc Nhưng chẳng cắt được cây Lưỡi rìu to và chắc Tóc cũng khó mà nhay Ai cũng đều quan trọng...
Đến một ngày nào đó Nhận ra mình đã già Không còn nhiều hứng thú Với náo nhiệt quanh ta… Ta trằn trọc khó ngủ Tỉnh giấc đợi tiếng gà...
Lũ kiến thật kỳ lạ! Chỉ vài giọt sữa thôi Chúng rất mau đánh hơi Kéo bầy đàn bu kín Chẳng rõ những chú kiến Chở chất lỏng thế nào? Để có thể về tổ...
Ngày nhỏ, anh Tuấn hơn tôi 8 tuổi nên được mẹ giao nhiệm vụ trông tôi. Đi học tổ, học nhóm, anh cõng tôi trên lưng, đến nơi thì để tôi tha thẩn chơi trong lúc anh và các bạn học bài. Anh tôi có sở thích "giết rôm", cứ một lúc lại vạch lưng tôi "xem c...
Thấp thoáng ngoài kia trắng nõn nà Chắc từ tiên cảnh xuống trần ta Hai dòng sông chảy thuyền thong thả Một cặp núi nằm gió nhẩn nha Nhẹ nhẹ đưa lên cho thắm nụ...
Sáng nay đi đường, bụi bay vào mắt, định cáu. Nhưng định tâm nghĩ lại, ơ hay nhỉ, cáu cái gì chứ, muốn không bị bụi bay vào mắt, hoặc đeo kính tốt, hoặc đừng ra đường Đường nào cũng có bụi, không ít thì nhiều, kể cả đường đời, kể cả trên con đường tu để trở thành Phật....
Trang mạng Văn chương Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ và văn xuôi Dấu yêu gửi lại của một thành viên Nhà Búp - cô giáo, nhà thơ Phạm Minh Châu qua bài viết của nhà thơ Kim Chuông, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình,Tổng Biên tập......
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Thuyền trống thì dễ bị sóng lật. So với chiếc thuyền có chở một lượng đồ nhất định thì chiếc thuyền trống, chỉ một cơn gió hơi mạnh thổi đến cũng khiến nó khó trụ vững, dễ bị lật hơn....
Vợ chồng lý tưởng nhất Bên nhau đến cuối đời Chẳng may một người mất Phải đành lòng vậy thôi Chẳng nên đi bước nữa Dù một mình chông chênh Bởi đôi khi hai nửa...
Rình mò bám gót sơn tràng Co đi co lại vội vàng mà đi Hút máu chứ chẳng ăn gì Bị lửa đốt đít nó thì toi ngay...
Mưa bỗng rơi Trời mênh mang buốt lạnh Lá không kịp vàng Xanh xao nuối tiếc Những chiếc ô buồn Tuôn nước mắt Gió hắt ngang dòng Trong vắt nỗi đau Chẳng biết tự đâu...
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Xin một lần về "úp mặt vào sông quê" Ôn kỷ niệm những ngày cưỡi trâu, vạt tép Củ khoai nướng cháy miếng thơm miếng khét Kéo vạt áo lau, cả đám ngồi cười. ÔI! Mới ngày nào giờ vào tuổi bảy mươi...
Rồi sẽ đến một ngày ta ngộ ra rằng Ai quan trọng, Ai chẳng hề quan trọng, Ai không còn quan trọng nữa, Ai vẫn là người quan trọng....
Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người,...
... Đêm qua, tôi đã kể với các bạn về những ngày ở quê hương, những kỷ niệm đồng quê, chăn trâu, cắt cỏ và những công việc quê mùa khác... Nhưng nếu kể về kỷ niệm đồng quê, chăn trâu cắt cỏ, mà quên kể về con trâu -...
Tự do bay nhảy... trong lồng Thức ăn có sẵn chứ không phải tìm Chim không được nói tiếng chim Phải nói giống kẻ đang kìm kẹp sao?...
Xét về mặt lý thuyết TRI KỶ không là YÊU! Có tình thương ở đó Nên bao dung hơn nhiều! YÊU đôi khi ích kỷ! Muốn chiếm giữ riêng mình...
Song Chang Sik (송창식) có nhiều bài hát hay, bài nào nghe cũng rất tâm trạng. Ai hoài cổ chắc sẽ thích nghe anh ấy hát. Bài "Mưa rơi ngoài cửa sổ", tuy ca từ vô cùng đơn giản nhưng rất thấm, nhất là nghe đúng lúc đang mưa, đang buồn, và đang một mình....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!