- Sáng tác mới
Nửa đêm một chén một ngồi, Một mình bó gối... một tôi một trà. Triệu sao triệu triệu thiên hà, Vẫn là một nửa vẫn là nửa thôi....
Ông là người thầy đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, thơ cần phải sử dụng nhuyễn ngôn từ, nhạc điệu, hình ảnh và phải có cảm xúc. Ông là người đã đưa tôi đến với trại viết thiếu nhi cách đây nhiều năm....
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,...
Từ tầng rất cao, ạt ào gió thổi, Sông Sài Gòn như kênh chật chội, Những chiếc tàu nặng nề mệt mỏi, Những dòng người nườm nượp qua cầu......
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày ... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối......
Gió mây ơi trên ấy có người không? Hãy bay mãi vào đại khung xanh thẳm quẩn quanh nhìn Tam Giới Dải Ngân Hà như khe suối tẻo teo Những địa cầu lăn trên vũ trụ, Chòng chành lá môn,...
Ô phi lê lạc (Tiếng Hàn: 오비이락 ; tiếng Triều là 오비리락; tiếng Hán 烏飛梨落) với ô - quạ, phi - bay, lê - (quả) lê, lạc - rụng. Ô phi lê lạc nghĩa là "quạ bay lên, lê rụng xuống"....
Chúng nó chẳng làm gì ra của cải Chỉ chụm đầu nhau bàn cách móc tiền Thời cơ chế lem nhem nhếch nhác Chúng hùa nhau kiếm chác như điên...
Người ta luôn nhận thấy Thái độ bạn đổi thay Trong quan hệ với họ Mà không bao giờ tỏ Chính hành vi của họ Đã khiến bạn đổi thay...
Lẽ nào chẳng nhìn thấy không khí Mà bạn ngừng hít thở Cũng như không thấy Chúa Mà bạn mất niềm tin?...
Ngày Phật Đản Sinh, Hằng triệu biển ngôn từ của thế gian, Có dạt dào bao la lớn nhỏ, Dù ngàn kiếp này có bao nhiêu hơi thở, Con cũng không sao nói hết mọi ơn dày......
Ta đã sống hàng trăm năm tuổi Qua bao nhiêu trận bão giông Qua bao trận bom cày đạn xới Khểnh nhìn bao triều đại hưng vong...
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả....
Mẹ tôi tuổi Hợi (1935). Ở tuổi này nhưng mẹ đi lại vẫn khá nhanh nhẹn, vẫn ăn ngủ bình thường, thỉnh thoảng còn làm được một lon bia hoặc vài ly rượu vang. Mỗi tội, mẹ đã bắt đầu "nhớ nhớ quên quên"....
Nó khổ lắm và đáng thương lắm lắm, Trót sinh ra nơi cung cấm lạ kỳ, Mấp máy môi đã có người cho uống, Sờ bụng tròn có người hỏi ăn chi....
Nửa đêm rồi Một trà Một chén Một mình ngồi Bó gối... Trông trăng Triệu suy nghĩ Lăng xăng Trong óc Lọc cọc Trong tim Chẳng cầu tìm...
Khi thời gian của ta trên trái đất không còn Thì vật chất, bạc tiền chẳng còn nghĩa lý Chỉ thời gian, lòng tốt và tình yêu Mà ta đã dành cho người khác Sẽ tỏa sáng và tồn tại mãi thôi....
Đôi khi cần cắt bỏ "Nhánh chết " của cuộc đời Khi cách duy nhất đó Mới giữ nổi được cây Cho dù đau và khó Chẳng gì hơn cách này...
Cỏ non xanh sắc thanh minh Bao nhiêu kiếp trước của mình dưới kia? Tổ tiên chài lưới, tát đìa Ông cha dời núi cũng về nơi đây?
Bỏ buông đồng dở luống cày Quên đi năm tháng những ngày đói no !...
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao...
Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!