- Sáng tác mới
Chiều nay ngập ngừng chân bước Đếm từng chiếc lá khô rơi Lòng ai chưa lường hết được Những điều cứ ngỡ xa xôi. Những hạt sương trắng nhỏ nhoi Chơi vơi giữa trời mưa nắng...
Giữa trời treo cái liềm trăng Lầm lì cắt đứt bao tầng khăn mây Rạt rào lá, chợt lặng ngay Vẻ như e ngại heo may chớm về Gánh gì, ai mải miết đi Cúi vành nón trắng không hề nhìn trăng...
Trong mỗi bài viết, xác định được đề tài (phạm vi cuộc sống được phản ánh trong tác phẩm) và ý nghĩa tư tưởng (vấn đề được phát hiện thông qua nhân vật, sự kiện)... Một yêu cầu đặt ra với mỗi tác giả là nghệ thuật biểu hiện ? Làm thế nào để bài viết có được sự sinh động, hấp dẫn và giá trị đem đến......
Sống là việc mở ô và gập ô mỗi ngày. Còn Chết là việc ô gập rồi, không mở ra lại được nữa. Thành công là việc sở hữu nhiều ô. Hạnh phúc là cho mượn nhiều ô. Bất hạnh là chẳng cho ai mượn ô. Yêu nhau là cả hai dùng chung ô mặc dù mỗi người đều ướt một bên vai. Chia tay là rời ô chung và mỗi người......
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Anh có nhận không mà gió chẳng bay lên Khói nhang quấn vào chân cỏ Hai mươi lăm năm anh nằm cùng sương gió Em một mình sao ngủ nổi. Đêm nay Anh có về không em chờ úa bàn tay...
Có một chiếc đồng hồ quả lắc vừa to, vừa cũ. Bao năm rồi, nó vẫn báo giờ chuẩn chỉnh đến mọi người. Một ngày, ông chủ nhà, sau khi nhìn chăm chú cái đồng hồ thì nghĩ đeo cái quả lắc to thế kia vào cái đồng hồ cũ kỹ này có vẻ không ổn. Nghĩ vậy, ông ấy bèn tháo quả lắc ra....
Có một nơi mà lòng ta luôn mãi hướng về, thân ta luôn không muốn rời xa. Nơi ấy là nơi chứa chan bao kỉ niệm ngọt ngào. Nơi ấy là nơi lưu giữ những kí ức không thể nào quên. Đến mức mà dù có đi bất cứ nơi nào trên trái đất này, có ở bất cứ nơi nào trong vũ trụ này, thì tâm trí ta vẫn không thể nào......
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Đôi khi chúng ta đi qua cuộc sống quá nhanh, vì thế mà vô tình để lỡ nhiều điều hay, không biết được những điều thiện lành mà ngay trong chốc lát nó chưa kịp thể hiện ra cho ta thấy. Cũng có những việc thì nhìn bề ngoài thấy rõ là xấu, là việc không nên làm, nhưng thực chất bên trong của nó lại......
Em hỏi gió khi mô về với Huế ...? Thăm cố đô hoa lệ tựa cung Hằng Đêm sông Hương có điệu ví mang mang Liu riu chảy chở trăng vàng xuôi bến…...
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Em ạ ngày xưa vua nước Sắc Có một nàng công chúa gọi Lung linh Nàng đẹp như sao trên đỉnh núi và diễm kiều hơn cả tiên nữ giáng trần....
Sẽ có một ngày ta về nơi phố cũ Thăm lại hàng me, thăm ghế đá ta ngồi Đi dọc đường quen ngày ta chung lối Thời gian vô hình đâu dễ hoá hư vô...
Giống như ta rửa mặt và soi gương sau thức dậy mỗi buổi sáng, Tâm của ta cũng cần được làm sạch và soi vào chiếc gương Chân thực mỗi ngày....
Ngày mới đến Đảo, đôi khi rảnh rỗi tôi bảo taxi chở đi vòng vòng. Hôm ấy đi về phía bắc Đảo. Còn hoang sơ, vắng vẻ lắm. Một bên đường là bờ biển. Mặt nước cứ trải dài, sóng lấp lóa dưới ánh mặt trời hướng tây. Một bên là rừng, cây thẳng, lá xanh hiền hòa, chẳng mấy gợi cảm giác âm u bí hiểm của rừng......
Hãy nghe nhiều gấp đôi... Đừng nên nhiều lời. Hãy nghe gấp đôi những gì mình nói. Chúa cho ta một mồm, hai tai hẳn có lý do....
Trời lại mưa! Đã hơn nửa tháng nay trời đổ mưa tầm tã. Nhìn ra trời mưa trắng xóa một màu, nhìn ra vườn hòe cũng thấy một màu trắng xóa rũ rượi của hoa hòe nở rộ thấy xót cả lòng. Vậy là cả nhà phải đội mưa dầm nước ra vườn bẻ hòe về nếu không chỉ khoảng một tuần mưa mất một lứa hòe là coi như mất......
Người ta bảo, cuộc đời là một chuỗi cộng trừ nhân chia, nhưng mỗi người sẽ có cách riêng để làm phép tính như vậy. Hai chữ thêm và bớt này có ý nghĩa hay lắm, chúng ta cùng cảm nhận thử xem....
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!