- Sáng tác mới
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Năm xưa tìm một nhánh hồng Bỗng dưng lại gặp một đồng cỏ may Để rồi nửa tình nửa say Cỏ may ngồi gỡ bao ngày mới xong...
Giữa những ngày đông giá, tiết cuối năm của miền Bắc, trời lạnh vừa đủ để cảm nhận cái rét món quà độc đáo của thiên nhiên ban tặng cho người miền Trung, miền Bắc. Kì lạ, nhiều loại hoa càng rét càng đẹp. Lất phất vài giọt mưa xuống là lộc cây, nụ hoa bừng lên. Sáng ra nhìn những giò phong lan,......
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng....
Đêm vào khuya, đất trời yên ả quá Trăng trong vắt, sương trở mình trên lá Con tắc kè ngủ quên Sáng nay cô đi, vừa xa mà đã nhớ Thương thương lắm, ngôi trường lồ ô và tranh cỏ Mấy cây cầu thân ái đứng bên sân…...
Quên là nhớ đến tận cùng Nhớ là đến đận quên không còn gì? Chồn chân là sắp trở về Lá khoai nào giữ lời thề nước mưa?...
Ta ngậm ngùi nhặt được giữa mùa Xuân Chiếc lá khô khi mùa Đông đã chết Gió thủ thỉ mơn man lời tiễn biệt Trong nỗi buồn da diết... Lá vàng ơi.....
Gió yêu ơi Lẻ loi cô quạnh thế Mềm nhũn sông Và thăm thẳm suối khe...
Cát tuột kẽ tay xuống biển sâu Tôi khóc than buồn, tôi than khóc Lạy trời! sao con không cứu được Một người khỏi sóng ác gớm ghê? Mọi điều ta thấy, cho rằng thấy Có là giấc mộng trong cơn mê?...
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh...
Người ta khép chặt cửa phòng Sợ cơn gió lạnh lùa trong áo mềm Còn tôi ra tận cửa thềm Cởi khuy áo thả hồn lên cành đào...
Có một lời khuyên thế này: Nói ít đi và lắng nghe nhiều hơn chính là cách để bạn điều chỉnh tâm thái của mình. Bởi vì người nói nhiều sẽ đánh mất đi vẻ đẹp của sự yên lặng....
Đã lâu rồi em có về thăm quê không, có còn nhớ cây đa làng đã từng chở che tuổi thơ chúng mình bao năm tháng? Ngày ấy, khi tôi và em đã biết khắc tên mình lên thân đa thì gốc đa quê...
Thuở nhỏ, có đến mấy lần tháng ba mưa bụi, u tôi dẫn tôi đi theo phường hội. Tôi biết câu “Tháng Tám giỗ cha, tháng Ba giỗ mẹ” từ ngày ấy. Chỉ không hiểu sao người đời lại gọi Bà chúa Liễu là Thánh Mẫu…...
Đã có bao giờ bỗng dưng bạn phải bận rộn với nhiều tin nhắn, nhiều tâm sự của bạn bè, chỉ vì một lý do không mới là người ta đang bị “thất tình” đây? Hình như ai cũng có chung một chia sẻ, một nhắn gửi, rằng mình muốn buông, muốn thoát, mà sao khó gỡ quá. Cái chữ “tình” này, một khi nó đã vướng vào......
Có một ngày xuân ấm nồng như thể Nắng hươm vàng từ mấy độ ban trưa Khoảng trời chiều trong vắt, non tơ Vầng Hoàng Vũ* thơm ngọc ngà cổ tích....
Mây không có nhà mây rơi xuống đất? Gió không có nhà bay về đâu gió?...
Thái Bình nổi tiếng với du khách gần xa nhờ món quà sáng quen mà lạ “Canh cá rô”, hay còn được biết đến với cái tên “bánh đa canh cá rô đồng”. Lạ vì cái tên rất gợi, với sự kết hợp của những sản vật không dễ kết hợp. Quen là bởi khi ăn, người ta cứ thấy hương vị này đã ở mâm cơm gia đình, và chúng......
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!