- Sáng tác mới
Một năm có 365 ngày thì có một ngày ma quỷ được phép hồi sinh. Có lẽ để cho ma quỷ có cảm giác được hòa đồng nên người sống mới hóa trang thành ma quỷ để cho ma quỷ cảm thấy thoải mái. Ta cho đó là việc người sống đang phát huy tính nhân văn của mình và......
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Ở Beijing có những hoàng hôn mùa đông trời xanh thẳm. Một màu xanh dương thắm thiết khôn cùng. Nhìn trời bạn sẽ bừng tỉnh sự vô cùng vô tận vũ trụ. Nhìn trời bạn sẽ chột dạ cảm thức về sự bé nhỏ mong manh của con người....
Chữ LỘC trong văn hóa xưa thường nhắc người ta nhớ tới cảnh vinh quy bái Tổ. Tôi nhớ ai đó ở Bến Tre kể về vị tiến sỹ đầu tiên ở đất Nam Ky về Ba Tri.... Ngài đã đi bộ từ ngoài lộ qua bưng, qua vườn đến nhà tranh trong vườn để lạy thầy giáo của mình rồi sau......
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Chữ “LỘC” trong văn hóa xưa: Vì sao người am hiểu chữ Thánh Hiền không coi trọng Lộc? Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của......
Mình cứ tưởng chỉ có học sinh ở Bến Tre nơi mình dồn hết nhiệt huyết cho một thế hệ mà mình gọi là "thế hệ vàng" là còn nhớ thầy. Những học trò ấy đa số giờ đây thành đạt. Mình không đánh giá bằng tiêu chí của người thường thời Mạt Pháp, thời Tận......
Bệnh thì phải uống thuốc Đau phải vào nhà thương Muốn sức khỏe - thể dục Đâu cũng có con đường Đời: sinh, lão, bệnh, tử Tứ khổ đế, lẽ thường Đã rớt xuống cõi tục Là lầm lụi xót thương....
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Sẻ đồng thân nhỏ. Lông bù xù xám ngắt trông thật xấu xí. Tiếng kêu lích tích nghe rất chán. Đã thế lại kén chọn chỉ ăn thóc ăn đỗ ngô phá hoại mùa màng nên ai cũng ghét. Sẻ đồng là chim trời nhưng cả đời lại quanh quẩn bên con người. Nó làm tổ trên mái nhà trên......
Dập dềnh sóng nuớc sông La Trôi trong bất tận, gần xa bồi hồi Bể dâu một kiếp con người Đêm nay, ta lại được ngồi với sông Ầm ào, mưa thác cơn giông...
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Chuyện kể rằng vào thời Phật Thích Ca còn tại thế, có một vị tu hành trẻ tuổi. Trên đường đi hóa duyên trong thành Xá Vệ, anh bắt gặp một cô gái rất xinh đẹp....
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu....
Đây là chữ ĐẠO: 道 . Cùng đọc ra cùng âm thế này nhưng tiếng Hán có nhiều chữ khác nhau. Chúng đều đọc là ĐẠO. Thông thường ta biết: - Đạo có nghĩa là chỉ dẫn ĐẠO DIỄN....
Vào những năm Đường Thái Tông ở Trung Quốc có một người tên là Lý Thuần Phong, người Ung Châu, tinh thông thiên văn lịch pháp, có thể “dự đoán cát hung” cực kỳ chuẩn xác, từng nhậm chức Thái Sử Lệnh....
Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Hình như trời quá nhiều mây Ông Xanh thăm thẳm, chau mày, thiếu xanh. Mây chất đống, như xây thành. Nắng vàng chẳng lọt, mong manh mây trời......
Chừng 4, 5 tuổi gì đó, tôi được mẹ gửi cho ông bà ngoại nuôi. Ấn tượng về người ông trong tôi cho đến hôm nay vẫn không chút phai mờ. Tôi có đứa em con dì giờ là một doanh nghiệp, có bản lĩnh, có chính kiến và rất sắc sảo....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!