- Sáng tác mới
Cuộc sống thì rộng lớn, mà trong đó lại có những niềm vui nho nhỏ. Như hôm nay, mình được tặng một chậu hoa nho nhỏ, mà nó làm mình như gặp lại bạn cũ, làm mình sống lại trong khoảnh khắc một không gian rất đỗi thân thương: căn bếp nhà mình những ngày xưa, trên bậu cửa sổ có những chậu nhỏ trồng chỉ......
Chúng mình trở lại chốn xưa Hồng Hoàng linh thiêng một thuở Cổng trời vô vi cánh gió Tháng Năm riêng một sắc trời. Giọt hót trong veo, lánh lót một thời Giọt an lành vỗ về từ xa lắm Giọt Từ Bi nở tầng tầng mây thắm Một trời mây nước ngợp trong nhau....
Tập thơ Mùa Đợi của Thúy Hằng được nhiều người nhận xét là “êm đềm”, “ngọt lành”. Riêng tôi, cảm giác nổi bật khi đọc không phải là êm đềm, mà là sự trăn trở, là sự cuộn xoáy giữa “lở” và “bồi” của một dòng sông trong hành trình tìm về với biển... và dường như còn xa hơn nữa....
Tôi sinh ra là để trở về Sa mạc khô cằn, bỏng rát thẳm sâu điều bí ẩn Nước mắt tháng năm vắt kiệt để nuôi những ước mơ....
Mấy ngày nay mình xem lại bộ phim Noah. Bộ phim mà mình nghĩ có lẽ nếu ai theo đạo Thiên Chúa đều biết. Bộ phim kể về trận đại hồng thuỷ xảy ra đã lâu rồi, được an bài thành một kiếp nạn to lớn đối với con người vì những tội nghiệp mà con người gây nên. Tuy nhiên, trong nhân gian lại có một người mà......
Chuyện xa lắm. Ngày ấy, thuở còn mồ ma giặc Pháp, dân Tẩm Thượng bảo nhau. Thằng Hỳ sinh ra, được thả về sống ở Gò Bơn này là do ông trời đã bày nên trò ấy. Hỳ họ Vũ, tên thật là Tiếu. Tiếu là cười. Hỳ là âm thanh của cái cười. Cũng là cười! Sự ăn khớp của Hỳ từ vẻ mặt, nét nhìn, giọng nói, tất......
Phải vì ngày của tình yêu Nên nhành cây cũng có chiều xanh hơn Đóa hoa rạng rỡ khác thường Nụ hôn chẳng giống nụ hôn mọi ngày!...
Sớm nay đi chợ, chị hàng cá vẫy vẫy: Có đặc sản đây em ơi! “ Đặc sản” hóa ra là mớ tép tầm một vốc tay đang nhảy tanh tách. Chẳng biết nơi khác thế nào chứ quê tôi phân biệt rõ ràng tép và tôm. Lớn lên đi học cứ tranh luận mãi về hai loại ấy nhất là những người bạn quê Hà Tây cũ....
Em gửi dấu yêu vào cỏ Xót xa ru nhánh lá gầy Ngỡ mùa vừa qua đâu đó Dịu dàng chạm nhẹ bàn tay....
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Tôi được may mắn biết Sapa từ những năm 1990. Lúc đó Sapa quả thật là rất hoang sơ mà đẹp lạ lùng. Chắc chắn tôi chỉ là một trong số nhiều người bị Sapa quyến rũ, nên thứ bảy hàng tuần lại bắt xe từ Lào Cai lên Sapa. Đường đi hồi đó thật khủng:...
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
Thành ngữ tiếng Hán, Hàn, Việt: 낙화유수(落花流水 - lạc hoa lưu thủy. Ở đây, lạc - rụng, hoa - hoa, lưu - trôi, thủy nước. Câu này có nghĩa là hoa rụng nước trôi với 3 hàm ý....
Sông Đồng Nai bắt nguồn từ vùng núi phía bắc thuộc cao nguyên Lâm Viên, Lang Biang ở độ cao 1.770m và chảy theo hướng Tây Nam, chảy qua nhiều ghềnh thác, trong đó có thác Trị An, trước khi chảy về Biên Hòa khoảng 30km. Qua Trị An, sông Đồng Nai trở nên hiền hòa do chảy vào đồng bằng. Sông Đồng Nai......
R.Tagore - thi sĩ Ấn Độ từng viết: “Em thế nào thì cứ thế mà đến”, nghĩa là người ta luôn cần nhau ở sự chân thành, giản dị. Những gì chân thành nhất từ trái tim bao giờ cũng đọng lại lâu dài trong lòng người. Thơ Biên Linh đã gợi cho tôi những xúc cảm ấy....
Ngày xưa ở một bãi nhỏ heo hút mom sông Hồng cuối tỉnh Nam có hai cha con một lão nông sinh sống. Người cha tên là Trung Đình, thời trẻ đã đỗ đạt thăng quan nhưng do vợ mất sớm ông cáo vua về quê để làm tròn bổn phận với cha mẹ tổ tiên và chăm sóc cô con gái bé nhỏ....
Cũng vẫn là việc sử dụng nơi hiểm địa, dùng cọc lim trồng ở cửa biển, xích sắt giăng ngầm đáy sông… nhưng lòng dân, niềm tin của dân thì khác. Đây là giai đoạn nhà Hồ mới đoạt vương quyền từ nhà Trần dù đã suy thoái, nhưng lòng dân chưa theo. Đó là lý do trọng yếu mà Nguyễn Trãi đã chỉ ra: “Phúc do......
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó....
Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình“tuyển” về làm “một trại viên” dự lớp đào tạo, bồi bưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học trong tỉnh, tôi không bao giờ quên được hình ảnh......
Có một cái giếng cổ đã tồn tại hàng nghìn năm nay, vẫn không ngừng tuôn ra dòng nước ngọt ngào nuôi dưỡng đời sống và tâm linh của người dân nơi đây. Đó là Giếng Ngọc nằm trong Khu Di Tích Đền Bà thuộc Thôn Viêm Xá (Làng Diềm), Xã Hòa Long, Bắc Ninh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!