- Sáng tác mới
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Trời xanh ngát đã tan vào nước để bây giờ biển biếc một màu Em mỏng manh nào ai biết được anh chẳng còn gì khi hai đứa nhìn nhau...
Tôi xin lấy một câu tác giả tự bạch trong cuốn sách “Trần Viết Bính, Tác giả - tác phẩm” để mở đầu cho bài viết của mình: “Tổng tập này có 236 ca khúc, mỗi bài hát đều dính đến một phần đời tôi đã sống, một phần đời tôi đã yêu”...
Valentin, nếu không anh Ngay cả những nhành hoa đẹp nhất Ngay cả sô cô la mật ngọt Cũng không thể cho em bớt cô đơn Điều gì sẽ xảy ra nếu không anh Tất cả tháng năm Anh bên em với trái tim Nồng nàn, thắm đỏ...
Mỗi trang sách mà ta đọc được là mỗi khoảng trời mở lúc rạng đông là tình yêu, là niềm mong ước cho ngày mai Thế giới đại đồng...
Bao người thương... mà có khác gì đâu. Vẫn dòng sông bên bồi bên lở. Âm thầm hai mùa, nước trong, nước đỏ. Vẫn miệt mài đón nước đến,chở nước đi. Bao người thương ...mà nào có khác chi!...
Đầu năm 2024, mình có chuyến du ngoạn qua một vài tỉnh gần quê mình, nơi có những dòng sông rất đẹp chảy qua. Sông làm nên nét thi vị mềm mại cho miền đất nơi nó chảy qua....
Anh còn nhớ hay anh đã quên? Gió vẫn thổi con đường dài hun hút Cứ để em mong nỗi nhớ hao gầy Anh bảo rằng đón em đêm nay...
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Em ở thật xa nhưng sao gần đến lạ Hiện hữu xung quanh như có tự bao giờ Thân quen lắm như đã là tri kỷ Ngày nhớ đêm mong sáng đợi chờ. Em đến thật gần ở bên ta...
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Trái đất này đâu được là hạt bụi, Em mong manh, Như phấn thổ phù du... Như trái đất này mong manh, trăm triệu tuổi. Nhỏ nhoi sau đám bụi Tinh Vân... Ngược sóng Luân Hồi, anh vừa nhìn thấy,...
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Thất tịch (七夕), đêm mồng Bảy tháng Bảy âm lịch, hay còn gọi là tiết Ngâu. Vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ lại bước lên cầu ô tước (ô tước kiều), vượt Ngân hà gặp nhau ngày này mỗi năm. Họ gặp nhau sẽ gây ra sấm, chớp, và mưa....
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre…....
Đi tìm anh Em đi tìm anh Đường phố đông vui như là trẩy hội Em như một câu thơ chấm vội Ý thơ tắt lời lẻ loi Đi tìm anh Em lại đi tìm anh Anh đứng, anh ngồi hay anh rẽ lối Anh là hoàng hôn hay là đêm tối Một cơn mưa rụng ngược lên trời...
Mỗi trang sách mà ta đọc được là mỗi khoảng trời mở lúc rạng đông là tình yêu, là niềm mong ước cho ngày mai Thế giới đại đồng...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Mực thân mềm hình ống. Có nhiều loại khác nhau. Mực bạo chúa to lớn cả chục cân. Mực sim chỉ bằng ngón tay. Mực không có xương nhưng có một chiếc mai chạy dọc sống lưng. Loại mai mềm mỏng manh trong suốt. Loại mai cứng xốp cong vút xa hoa như một chiếc thuyền độc mộc trắng toát....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!