- Sáng tác mới
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội Thím ôm em tôi tiễn chồng và khóc...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi, Anh xa rồi..nhưng em lỗi lầm chi? Sao anh đành dứt vạt áo ra đi.. Mà chẳng nói một điều gì sau cuối? Phút say sưa khi em chờ anh tới, Để em hờn cho thắm mối tình sâu!...
Hồ kia có con Sếu Rất xảo quyệt tinh ma Hằng ngày Sếu quanh quẩn Kiếm ăn trong hồ nhà. Cá, Tôm, Cua, Ốc, Ếch… Bơi gần bờ chết ngay Cái mỏ nhọn của Sếu Không bỏ dịp may này....
Có ông kia giàu lắm Sân gạch nhà ngói to Nuôi ba người giúp việc Làm ruộng nuôi trâu bò… Một hôm mất nén bạc Chẳng biết nghi cho ai Câu mười ngờ một mất Ông thấy đúng không sai....
Lúc giàu sang, phú quý Xung quanh lắm bạn bè Họ tán thưởng vui vẻ Lời đường mật dễ nghe Khi sa cơ, lỡ bước Họ rời mình trước tiên! Còn chê mình bạc nhược Tránh nhất mình làm phiền......
Trước hết, tôi xin lỗi. Vì một người là tôi mà quá nhiều người đang phải khổ đau. Và tôi cũng cảm thấy bứt rứt vì người đã khuất có lẽ không thể yên nghỉ. Tôi thấy mình là kẻ hèn nhát. Tôi luôn chỉ biết chăm chăm giữ chặt những gì mình có. Thậm chí, tôi không tin vào những tình cảm tốt đẹp dành cho......
Trong cuộc sống, mỗi con người đều trải qua vô vàn cung bậc cảm xúc, những thăng trầm, và những nỗi niềm riêng. Qua thời gian, chúng ta dần nhận ra rằng dù có bao nhiêu sự chia ly, mất mát hay giây phút buồn đau, thì không gì có thể so sánh với cảm giác sinh ly tử biệt – những khoảnh khắc khi sự......
Người hôm nay đang tình cảm, thân mật, gắn bó với ta, thì trước đây cũng từng chỉ là người đi lướt qua ta mà khi đó ta chẳng biết và chẳng nghĩ ngợi gì. Nhân duyên (因緣), vốn là thế, nhân là hạt mầm, duyên là cây, mọi mối duyên luôn có một sự khởi đầu từ khi chẳng là gì của nhau....
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Có cánh mà chẳng được bay Chôn chân một chỗ tháng ngày lặng câm Thành tích lập rất âm thầm Ngăn bọn đột nhập hoặc dân không mời....
Thiếu phụ lau bàn trà vốn đã sáng như gương Liếc đồng hồ và nhìn ra cổng chính Tự nhủ: Mắt ơi! Đừng chống lên lộ liễu thế này
Người sẽ đến hôm nay Nàng thường gọi anh là anh trai dù không có cùng cha hay mẹ...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Vấn đề là chúng ta thường gắn bó quá nhanh với người khác, hay nhớ lại những thứ vốn đã quên từ lâu, và hay trông mong quá nhiều vào người vốn cho đi rất ít. (Wonderful Mind)...
Trong văn hóa truyền thống Việt Nam hình tượng ba ông Phúc, Lộc, Thọ trước nay mình chỉ nghĩ đơn thuần mang ý nghĩa tượng trưng cho hạnh phúc, tài lộc và trường thọ. Thế nhưng sáng nay mình mới ngộ ra một góc nhìn khác, một thông điệp mà tiền nhân muốn gửi gắm....
Khi một con sóc cái Tìm thấy con mồ côi Sóc không bỏ mặc nó Mà thử thách ba ngày Xem sóc bé có thực Không còn mẹ, còn cha Nếu chắc chắn vô gia Sẽ nhận về nuôi nó...
Trong ồn ào phía cầu Thê Húc chợt diết da một khúc xẩm xưa xin mượn Tả Thanh Thiên chấm mực vẽ người mù bán sáo chiều mưa
Người ngồi đó thổi sáo say sưa...
Trong Kinh A Di Đà, Đức Thích Ca nói về cõi nước Cực Lạc: “Không thể dùng chút ít thiện căn phúc đức mà sinh sang được nước kia đâu… Được cùng với các bậc thượng thiện như thế hội tụ một nơi”. Cõi Cực Lạc là nơi mà các cá nhân phù hợp hội tụ, tăng trưởng thiện tâm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!