- Sáng tác mới
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Biển nổi sóng hay tim anh dào dạt Ru mạn thuyền trong câu hát du dương Đôi mắt em hay biển đảo mờ sương Anh mê đắm niềm vấn vương huyền diệu… Ôi, Lý Sơn giờ này anh mới hiểu...
Chiều ba mươi Cháu rẽ vào ngả đường bờ cừ Nơi năm nào Từng có đứa cắm đầu vì mò niễng Tự nhủ Đừng có ai đi ra và hỏi Sao giờ này cháu còn ở tận đây? Không cầu mà thấy Chẳng kịp quay đầu lại thiếu lối rẽ ngang...
Ta lỡ quên một mảnh tình xưa cũ Để rong rêu che phủ cả ngàn năm, Khi quay về bên ký ức xa xăm Thì giá lạnh đã nảy mầm che lối...
Nơi bến cũ của những ngày mong đợi...
phải chi đừng có Xuân sang đàn ong đừng cõng nắng vàng liêu xiêu trọn đời góp nỗi cô liêu thả trôi vào áng mây chiều lẻ loi hé môi vớt vát nụ cười...
lãng đãng bóng em .. những ngày mưa rồi lại nắng ôm bóng tối một lần ta xa vắng em cứ thầm thì tìm giọt nắng đôi môi tồn tại mãi trong nhau xa xôi chỉ là giả thuyết và anh biết biết điều mà em đã biết...
Ừ nhỉ sáng nay chim không hót Mây không bay lá cứ ngẩn ngơ Chữ đâu rồi giờ này còn đứng ngáp Chẳng vào hàng để xếp thành thơ...
Chắc là đêm đã khuya rồi Không còi xe chạy, chẳng lời phố xa Cây say gió ngủ la đà Khép hai lần cửa ngỡ là qua đông Chợt thơm hương của rơm đồng...
Những câu chuyện vụn vặt trong ký ức của tôi, của các bạn cùng lớp, cùng khóa đại học, kể từ khi tốt nghiệp ra trường năm 1994, tôi lưu giữ trong tâm trí mình như những bức thư chưa bao giờ gửi. Gắn với tất cả những câu chuyện đó là những xúc cảm, hoài niệm về những tháng năm trên giảng đường đại......
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Giờ này năm ngoái thu qua rồi Năm nay vẫn đó nắng vàng tươi Cúc vẫn nồng nàn trên vạn nẻo Gió vẫn quẩn quanh níu bước người...
Có bạn nhắn tin hỏi mình là có tin có kiếp trước kiếp sau không. Mình bảo, chả biết, vì giả như có thì bây giờ mình cũng có nhớ kiếp trước mình là ai đâu. Nếu giả sử có kiếp sau, mình cũng sẽ chả nhớ gì về kiếp này....
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Chắc vào khoảng năm 1957 -1958, khi đó bố tôi là quản đốc (người đứng đầu nhà máy nhỏ gọi là Quản đốc, không gọi là Giám đốc) một nhà máy gỗ nhỏ ven bờ sông Hồng, ngay chân cầu Long...
Chợt tỉnh giấc, hàng cây kề vai ngủ Bóng điện đường im lặng giữa cơn mơ Gió rón rén chạm lối về không lỡ Thì ra đêm vừa khe khẽ trở mùa Em giờ này tròn giấc, chắc là chưa Một người vắng là thiếu đi tất cả...
Có mùi hương rất lạ, đêm đã vào rất khuya, Ngọn đèn xanh vẫn thức, Tiếng Đồng hồ rạo rực , Không đều như mọi ngày... Bài hát nào rất hay, Nhịp binh boong thật nhẹ....
Chào tháng Chín, nắng vàng tươi óng ả Gió heo may chưa hả những cơn nồng Ngoài biển khơi bão kép đang tàn phá 200 cây số/giờ! Miền Bắc thoát không? Lo cho những con tàu bé nhỏ Giờ này liệu đã kịp vào bờ ? Hay neo đậu nơi nào khuất gió...
Mấy bữa nay mình hơi mất ngủ, vì không biết phải rèn giũa những người em của mình như thế nào trong công việc và cuộc sống. Mình nghĩ con người sống với nhau bằng cái tâm chân thành, cần giúp đỡ nhau, nên nếu có gì trục trặc là mình hay mất ngủ băn khoăn giúp người...
Heo may về lùa qua từng con phố Nỗi nhớ gom dày theo lá vàng rơi Chiều Hồ Tây một góc nhỏ chơi vơi Ở nơi đó chắc giờ này lạnh lắm....
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!