- Sáng tác mới
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
Đất mỡ màng Vàng sắc lúa trĩu bông Những cánh đồng hát Bài ca Năm tấn Nắng xém trái bòng. Mưa dầm bước lấm Áo mẹ bạc sờn, mồ hôi đẫm lưng vai. Những cơn mưa lai rai Dầm dề mái tranh mòn trụi...
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Mạc quê ở làng Thự. Làng cách bốt Cổ Gia hai cây số. Trước khi Nhật vào, bốt chỉ có một tiểu đội lính Tây đen và hai tiểu đội lính dõng trú đóng. Lúc Nhật đảo chính Pháp, bốt bị bỏ hoang. Năm bốn lăm, Việt Minh cắm cờ đỏ sao vàng trên nóc bốt....
ĐIỂM TỰA
Sáng tác và thể hiện NS Thu Hường
Thơ : Lương Duyên Thắng
Hoa âm : THanh Quảng...
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra....
Tượng đài Trần Hưng Đạo được tạc bằng đá xanh núi Nhồi (Thanh Hóa). Phần tượng cao 9,7m ghép bằng 65 viên, chia thành 8 thớt, gia cố bằng lõi bê tông, cốt thép. Tượng được đặt trên bệ cao 3 mét. Tượng ở thế đứng, tay trái tỳ đốc kiếm, thể hiện ý chí bảo vệ sự bình yên của Tổ quốc; tay phải cầm cuốn......
Tôi vốn sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn nên thích cách ăn nói mộc mạc. Vì ít học nên tôi không có bằng cấp để xin được công việc nhà nước mà tự buôn bán làm ăn. Chẳng nói thì ai cũng biết, công việc khó khăn trở ngại, bị ăn chặn, phá hợp đồng, lừa gạt thường xuyên. Bà bói mù bảo do nghiệp của tôi nặng......
Có một lần, con mơ được gặp cha. Cha ngồi bên dải núi cao cùng rất nhiều chiến sỹ. Con đến bên, cha nhìn con lặng lẽ. Con vui cùng đoàn quân!...
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
Trong cuộc đời, chúng ta sẽ gặp rất nhiều người. Nếu có duyên, sẽ đi cùng nhau một đoạn đường, thậm chí may mắn là cả con đường. Cuộc đời dài như vậy, mỗi một người đến trong đời ta, chịu đi chung với ta một con đường đều đáng trân trọng. Họ có ý nghĩa nào đó với ta và cuộc đời hữu hạn này!...
Chiến tranh đã lùi sâu vào dĩ vãng. Trong phút yên bình hôm nay, không biết có ai, còn ai nhớ lại hay biết được những tháng năm khốc liệt, những đêm mòn chờ đợi với nước mắt, niềm tin, nỗi nhớ thương của những người đàn bà đi qua cuộc chiến...
Nhà con một, nhưng cha vẫn lên đường. Hành quân qua cuộc kháng chiến chống Pháp, lại xuyên sang chống Mỹ, bóng cha trên khắp các chiến trường ác liệt nhất: Khe Sanh, Thành cổ, Quảng Trị; Trường Sơn Đông, Trường Sơn tây; Cánh Đồng Chum; Đường 9 nam Lào... Cha là sĩ quan phòng hóa nên nơi cha đến càng......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!