- Sáng tác mới
Rồng rời Lũng Cú hạ sơn Vết chân Móng Cái đậm hơn chiều dài Ruổi rong mũi đất mấy ai Cát nghe Sa Vỹ hát lời đóng đinh, Con nghê bám dựng cột đình Trộm nhìn chú Mõ một mình đồ xôi...
Khó có thể nói là một người tốt đến quán rượu thì sẽ nhiễm tật xấu. Cũng vậy, một kẻ xấu có đi lễ đi nữa thì bản chất cũng chẳng hề thay đổi....
Về Huế tìm trong tiếng gió Lời thương cất gửi nơi nào Chỉ nghe êm đềm ai hát Ru con điệu lý hoài nam Thoáng buồn dòng sông xưa cũ Thuyền xưa giã bến lâu rồi Chỉ còn tiếng hò đưa đẩy...
Chiều gom bao sợi nắng ngà Dát lên đĩa ngọc thế là thành trăng Người thì: ông Giẳng ông Giăng Người kêu: Cung Quảng, Chị Hằng, Nguyệt Nga....
Năm nay vì dịch CoVid thực hiện giãn cách xã hội, sang đầu tháng Tám âm lịch đôi vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ mới được gặp nhau nên sướt mướt mãi. Gần đến tết Trung thu đất trời vẫn mọng nước, thỉnh thoảng lại đổ xuống đất lành một cơn mưa xối xả....
Em là một cô gái không thật đẹp nhưng có duyên! Làn da không trắng nhưng có luôn hiện hữu trên môi một nụ cười tỏa nắng khoe hàm răng trắng đẹp mê hồn. Cặp mắt biết nói với hàng lông mi dài dù không chau chuốt nhưng cũng đủ để làm mê hoặc bao chàng trai vùng biển....
Chợ chiều bán hết lãng quên Mua về giây phút an yên ngày nào Chợ chiều bán sợi mưa rào Mua ô che nắng trời cao cho người Chợ chiều mua lại nụ cười...
Tạm biệt những cánh rừng mắt gió thâm nâu, Những hàng cây suy tư, Thu về, không xanh lá Bạch hạc đưa em xuôi miền nắng cả Sa mạc nồng nàn thức nhớ gọi quên....
Thế là mùa đã thu sang Vàng tươi sợi nắng mơn man gió chiều Thế là Cúc đã nở nhiều Họa mi hát khúc yêu yêu ru tình....
Khi còn sống, chẳng ai dám chắc mình là người tốt, trong sạch, vô khuyết. Biết đâu ngày mai ta lại phạm sai lầm, hay làm điều gì dại dột. Người đó xấu, hay tốt, hoặc hơi tốt, hay hơi xấu... thì phải đợi đến khi họ dừng hẳn mọi hành động thì mới có thể biết và kết luận được....
Hình như trời quá nhiều mây Ông Xanh thăm thẳm, chau mày, thiếu xanh. Mây chất đống, như xây thành. Nắng vàng chẳng lọt, mong manh mây trời......
Ơi khòn khen góc chợ phiên ai khèn bối rối váy lanh hoa mềm giọt sương rừng Lũng Cú bò gấu váy lên cao cao, Bản Mông chạm trời sao mới chiều nào cài hạt ngô khe đá...
Người xưa nói rằng tiếng thị phi của thế gian thâm độc hơn rắn rết, bén hơn gươm đao, giết người không thấy máu. Vậy thị phi là gì mà nó có ảnh hưởng tiêu cực khủng khiếp đến vậy....
Ngày xửa ngày xưa chưa lâu lắm mới cách đây khoảng nửa thế kỷ về trước thì vẫn những mảnh vườn ấy cây cối được trồng khác hẳn bây giờ, đâu đâu cũng thấy những vườn cây ăn quả sum suê đủ mọi chủng loại nhưng nhiều hơn cả là cam quýt chanh bưởi....
Anh cứ mải mê tìm dã quỳ vàng phố núi Sao lại chẳng về mùa điên điển quê em Miền Tây quê em miền đất bưng biền Với những khúc dân ca như phù sa đất mịn Sao anh không về vào mùa chôm chôm chín...
Ta bên nhau, bàn tay kết liên hoa Chốn cũ Thiên Thanh, cổng trời đang mở Nhẹ nhõm sắc thân, thơm tho hơi thở Bước nắng vô thường long lanh....
Đêm mở mắt hóa sáng nay Còn ngày nhắm mắt thì ngày thành đêm Từ chiều mở mắt con tim Ở đâu em cũng chỉ nhìn thấy anh...
Ngày còn nhỏ hắn thường đi tàu thủy ngược dòng Trà Lý, ngược dòng sông Hồng để lên Hà Nội. Sông ngày ấy lúc nào cũng đầy nước và đỏ đục phù sa. Hắn nhớ để đi hết chặng đường khoảng 100km đường thủy là phải dậy từ 3 giờ sáng,...
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc, Trong mái tranh, trên mái ngóii cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Nghe như ngoài kia nắng đã thôi rơi Hoàng hôn tan trong mênh mang cánh gió Bầu trời đêm thắp những vầng mây đỏ Mưa rì rào diệu khúc ngâm vang. Mình bên nhau nghe tiếng thời gian Lúc dềnh dàng, lúc vội vàng hối thúc...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!