- Sáng tác mới
Ai đem câu lục tháng Mười Quẩy vào miền nhớ của người đang yêu Để cho câu bát bồng phiêu Một mình gồng gánh cả chiều tương tư Cả lo Mười Một ậm ừ Bâng khuâng bóng nguyệt tạ từ ánh mai....
Bấy nhiêu năm đọc sách làm thơ Chợt một ngày thấy mình khờ khạo Đường nhầy nhụa lem nhem quần áo Cơm chờ chân chữ ngũ nằm mơ Tưởng rồi ra sẽ hết ngu ngơ...
Phương trời ấy thật xa xăm Người đi khuất nẻo những năm tháng dài Song thân quạnh quẽ sớm mai Ra vào ngọn gió bay bay trước đèn Chẳng quan tâm vận sang hèn...
Những con sóng gieo vần trên mặt biển Gọi triều cường chấp bút sóng thần tiên! * Chân trời bóng núi nhấp nhô Trập trùng sóng đá xô bờ hoàng hôn * Muốn làm con sóng thuỷ triều Nhấn chìm ngập cả đảo yêu xa vời...
Ta còn bao sáng mù sương Ba lô sách vở đến trường ngày xưa Ta còn bao buổi chiều mưa Áo mưa một mảnh che chưa kín người Lá sen che nắng cho người...
Ngày lặng trôi, rút trời về cuối biển Nước bồng lên vượt những cơn đau. Ngàn áng sao rơi hay lửa đỏ thét gào? Đáy thẳm sâu, rộng dài không đủ chứa Nghẹn ngào, ứ nghẽn, dội hoang mang. Biển đắm vào thu nồng nàn hay hốt hoảng,...
Như một quầng lửa đỏ Với một dải sông vàng Luênh loang Tan vào nhau Lấp liếm Không có nghĩa Cứ trời là vô tận Là dửng dưng không có vui buồn Còn khát nắng Mặt trời còn ham hố Còn níu chiều Hừng hực phía mông lung Không có nghĩa Giữa một hoàng hôn muộn Cửa buồng tim khoá chặt một ngày về...
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp......
Nếu có ngày xám lạnh trái tim em Mây giăng khắp, cây rũ cành, nghiêng gió Và thật xa, mặt trời mềm như một vầng trăng nhỏ sương khói mịt mờ, xin hãy gọi tên anh! Xanh biếc xanh, những ngày hè bên cỏ Hồng thắm hồng, những hoàng hôn trên phố...
Tôi gặp em lần đầu trong một ngày thu 2015 – ngày trở về của các Búp Trên Cành (thiếu nhi tham gia trại hè sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức vào thập niên 70, 80, 90 của thế kỷ XX), trong không khí của buổi gặp gỡ ồn ào đầy xúc động, thầy trò, anh chị em, bạn bè ríu rít......
Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tác phẩm mới tập thơ tình “NGÂN LÊN TỪ NỖI NHỚ” do NXB Hội Nhà văn Việt Nam - 2024 ấn hành. Tác phẩm là tập thơ tình thứ 2 của một thành viên Nhà Búp - nhà thơ Nguyễn Phương Thủy qua bài viết của Nhà thơ Kim Chuông,...
Vào mùa hạ, năm 2023 - Cách đây hơn một năm, Nữ Thi sĩ Nguyễn Phương Thủy – “Nhà văn của Nhóm Búp” đã cho ra mắt tập thơ “Đường vào ánh sáng” của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose. Tập thơ gây được niềm cảm mến trước sự đón nhận của đông đảo công chúng trong nước......
Hanh hao nắng sấy mái đầu Đem thơ hong lại mấy câu ướt mềm. * Hết đoán non lại đoán già Câu thơ ám ảnh như là bùa mê * Bao giờ người bớt thông minh Ta thôi khờ dại thì mình với nhau. * Sóng xô vỡ vụn mặt hồ...
Anh quên một độ vàng Thu Chênh vênh lá đổ, sương mù bủa giăng Ngân Hà sũng mắt Ngưu Lang Chân chồn gối mỏi mong nàng đợi trăng...
Ngày thơm nắng rót mật vàng Sương dâng trắng sữa mây tràn ngực đêm! * Chiều buông lạc cánh hạc gầy nghiêng đôi cánh mỏng chao đầy hoàng hôn. Bao năm muối thấm vào lòng...
Ai mà không tiếc nuối? Cuộc sống với bao điều... Nhất là khi luống tuổi Đời còn được bao nhiêu? Bao nhọc nhằn năm tháng Đổi được, mất những gì?...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá. Những lọn tóc khét nắng bết dính cả đống mồ hôi....
Em có hay Trăng khi tròn khi khuyết Gió khi hiền, khi dữ quét lung tung Vòng tay ôm khi ấm nồng, khi lạnh buốt Đất mới thơm hạ về, nay đã mục lá vàng rơi....
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!