- Sáng tác mới
Có ai về với "thương nhớ dòng Lam" Ru đôi bờ bằng câu thơ viết vội Cánh buồm nâu đi hoài không trở lại Lời hẹn thề khắc khoải bến sông quê...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Pháp luật dành cho em “Lời nói cuối cùng” Em không thể nói bằng lời mà nói bằng nước mắt Nỗi đau tận đáy lòng 16 năm nén chặt Giữa pháp đình cứ thế tuôn rơi...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Chỉ một giây mà giấc mộng say dài hơn thế kỷ em sướt mướt thương tháng ngày vô vị anh hỗn loạn trí tình như một gã u mê rồi anh quẩn quanh không biết lối đi về em ngự trị trong trái tim quằn quại...
Tặng em làm kỷ niệm, Bài thơ anh cuối cùng. Em ơi vài chữ nhỏ, Có làm em bâng khuâng. Em có bao giờ nhớ, Dù một chút thoáng qua, Ánh mắt nhìn hun hút, Trời sâu thẳm bao la....
Mẹ ơi...hôm nay ngày của Mẹ con trăn trở tìm về ký ức năm xưa muốn bồng bềnh cánh võng đong đưa con bé bỏng vùi sâu trong lòng Mẹ...
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Đôi chân khắc khoải mong ngày đến chợ Hai mươi năm người còn nhớ? Lời ước hẹn kiếp sau Nhưng kiếp này còn dài lắm Trời Khau Vai mây vẫn trắng Ta đi tìm nhau...
Tôi đã đọc nhiều trường ca, cũng đọc một số bài phê bình trường ca; nhưng viết về thể loại này thì đây là lần đầu tiên. Âu cũng do duyên, khi bạn bè vừa động viên vừa thúc giục. Lại nhẩm câu thần chú: cái gì chả có lần đầu tiên!...
Gửi cho em một chút buồn để nhớ Một chút vui, cho khắc khoải ngóng chờ Một nụ cười để đêm đêm thao thức Một ánh nhìn cho em khỏi phải quên...
Đò ơi vắng bóng đã mấy thu Mấy thu buồn tủi dưới sương mờ Bến cũ âm thầm xơ xác gió Sông xưa heo hắt mịt mù mưa....
Hai cây me cổ thụ Đã cưa tự bao giờ Hai phiến thớt nâu sẫm Nhẵn mịn thời con thơ. Tắc kè kêu cành vắng Tiếng hoang dã của rừng Một thời xưa vọng lại...
Xuân về nhớ Tết xưa Ký ức chưa phai mờ Có cô em nhỏ bé Mắt hạt dẻ thương thương. Tôi nhớ mái tóc vương Trên bờ vai nhỏ bé Nụ cười xinh xinh thế Tiếng nhè nhẹ dịu êm....
Em đi phố nhỏ bỗng buồn tênh Nhặt cánh bằng lăng thấy chạnh lòng Miên man trống vắng nghe chiều xuống Gió thổi hồn tôi tới nơi nào Đêm về tôi thức với ngàn sao...
Khi khổ đau em tìm đến với ta Những dòng chữ rưng rưng màu đắng chát Câu văn quặn những vết thương bỏng rát Kết thành u, chai sạn giữa thân tâm Cái điệp khúc "Vì sao em khổ?"...
Em đi phố nhỏ bỗng buồn tênh Nhặt cánh bằng lăng thấy chạnh lòng Miên man trống vắng nghe chiều xuống Gió thổi hồn tôi tới nơi nào Đêm về tôi thức với ngàn sao...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!