- Sáng tác mới
Món quà em tặng cho tôi Thiêng liêng bởi lấy cuộc đời tặng nhau Tặng kiếp trước, tặng kiếp sau Cây thời gian mọc xanh màu thủy chung...
Cách đây 1000 năm trước có một hòa thượng tu hành tại chùa Vĩnh Hoa từ thủa nhỏ. Sau nhiều năm vị hòa thượng này xuống núi vân du, khi trở về chùa thì sư phụ đã viên tịch rồi, bởi vậy chúng tăng trong chùa chọn vị này lên làm trụ trì....
Lang thang vào mạng, nhặt được một điều ước từ một cô Tấm ngoan hiền của Nhà Búp: “Nhân ngày 20/10, con xin có một điều ước: nếu có kiếp sau, xin đừng bắt con làm phụ nữ Việt Nam, con không muốn lúc nào cũng phải vai cõng Anh hùng, tay ôm Bất khuất, 365 ngày Trung hậu với Đảm đang ạ”!...
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải...
Trong thuyết luân hồi của Phật Giáo, các kiếp liên tiếp nối theo nhau như một chuỗi mắt xích dài vô tận. Kiếp này là quả của kiếp trước và là nhân cho kiếp sau. Do đó các kiếp sống có vô số mức khổ sướng khác nhau, và không phải kiếp nào chúng sinh cũng là người cả....
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em...
Vào những năm Đường Thái Tông ở Trung Quốc có một người tên là Lý Thuần Phong, người Ung Châu, tinh thông thiên văn lịch pháp, có thể “dự đoán cát hung” cực kỳ chuẩn xác, từng nhậm chức Thái Sử Lệnh....
Em còn gì cho anh Một kiếp như hương hoa bay lẫn trong gió bão Anh còn gì cho em Một đời như bóng núi trên dòng sông xôn xao...
Một chiều lưu lại chốn này Lời yêu thương ngợp tháng ngày phù hoa. Ôm mình cho cạn niềm xa Cho vơi thương nhớ, cho nhoà đớn đau Ví dầu còn có kiếp sau Ba đào lạc bước sạch làu chơi vơi....
Liệu có ai đó sinh ra là để dành riêng cho ai đó không nhỉ? Dành riêng là họ sẽ tự đến với mình? Hay mình vẫn phải giành về? Lời hay (좋은 글) giới thiệu một tâm niệm của một người, người này có một lý giải khác về "thiên sinh duyên phận". Chỉ là lý giải cá nhân họ thôi....
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải vô tình để rồi mất đi những điều lẽ ra sẽ không phải mất. Một bức tâm thư của trẻ......
Mới sáng, mở mạng ra, mình bắt gặp những nụ cười rất tươi của các bé gái xinh như thiên thần rồi lại được đọc một đoản văn vàng như nắng trong giọt sương văn vắt lành lạnh hơi băng. Ước có cái Tâm thanh tịnh chẳng vướng hồng Trần như thế....
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em Giữa trưa Anh bảo là đêm...
Muôn kiếp trước Mình lạc nhau đằng đẵng Đến kiếp này Vui cũng chỉ tày gang? Môi anh nắng Gieo nụ hôn cay đắng Suối ngọt em Nước mắt mặn vào trong?...
Định mệnh bồng em Trao vào vòng tay anh Anh cúi xuống Hôn lên môi định mệnh Định mệnh ôm chặt anh Tự kiếp nào thân thiết Như một phần máu thịt của riêng em...
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Tạo hóa ban cho chúng ta quyền được lựa chọn và đối đãi với những sự việc xảy ra trong cuộc đời mình. Cuộc sống của bạn hôm nay chính là kết quả từ những lựa chọn của bạn từ hôm qua, thậm chí là từ những kiếp trước, và ngày mai của bạn, kiếp sau của bạn cũng như vậy, nó được thành tựu từ những lựa......
Đó là một tác phẩm văn học lạ kỳ và trong trẻo của ngài quý tộc Pháp họ Đờ, Antoine de Saint-Exupéry. Tôi đọc nó lần đầu khi chưa đầy chục tuổi, không còn nhớ bản dịch của ai. Chỉ còn nguyên những cảm giác say mê và cuốn hút, trong cả những giấc mơ của nó....
Liệu có ai đó sinh ra là để dành riêng cho ai đó không nhỉ? Dành riêng là họ sẽ tự đến với mình? Hay mình vẫn phải giành về? Lời hay (좋은 글) giới thiệu một tâm niệm của một người, người này có một lý giải khác về "thiên sinh duyên phận"....
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!