- Sáng tác mới
Một nhà triết học từng nói: “Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của bạn”. Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta không thể khống chế cảnh ngộ của bản thân, nhưng lại có thể khống chế tâm thái của mình; chúng ta không thể thay đổi người khác, nhưng lại có thể thay đổi chính mình....
Ta cho đi niềm vui Nhận nỗi buồn ở lại Cứ cho đi cho mãi Trao kèm theo nụ cười Ta cho đi nỗi buồn Nhận niềm vui ở lại Đừng cho đi cho mãi Có một người vì ai...
Có hai thứ trong cấu thành căn bản nhất tạo nên ngôi nhà, đấy là bức tường và cửa sổ. Bức tường và cửa sổ đều là thứ nhất định phải có trong việc dựng nhà nhưng mỗi thứ lại có nhiệm vụ riêng khác hẳn của mình....
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Lật ngửa trắng hai bàn tay chạm đời Sơ sinh khóc nhòe mặt trời sắp tắt Một chớp mắt đã hai tay lật sấp Trắng lòng tay lỗ hết một kiếp người...
Cuộc sống vốn phức tạp và đa đoan. Bởi chẳng có ngày nào không lo lắng gì, chẳng có ngày nào không cảm thấy thiếu thốn. Chốt một thứ, quyết một việc cũng chẳng dễ dàng gì. Bởi do lòng ta luôn dao động vì chẳng biết ngày mai ra sao....
Những vị thần đang múa Vớt gió thiên giới về Những người thường mê đắm Đêm đen đang rời đi Những người thường đang múa...
Hãy nhớ rằng, không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới....
Tâm là chủ-đạo, vạn sự đều do Tâm. Nghiệp tốt, xấu được tạo cũng bởi Tâm. Giá-trị đích-thực của một con người là ở Tâm không phải ở Tài. “Tài” là Tài-năng, Tài-sản. Có Tài mà không có Tâm, rất nguy-hiểm!...
Hôm nay là ngày TÌNH YÊU, chợt nhớ một cuộc thi vô tiền khoáng hậu 40 năm trước ở Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội: THI ĐỊNH NGHĨA VỀ TÌNH YÊU. Số là năm ấy tôi vào năm Thứ Nhất Đại học Tổng hợp Hà Nội....
Ý nghĩ ngoái về một khoảnh không gian Thấy quá khứ lỗi lầm vỗ về tàn canh sáng Mỗi vẩn vơ, mỗi mỏi mòn năm tháng Bước miên man... quên cả lối đi về...
Năm tháng hờ hững, con tim nhạt nhòa, con người cũng lẳng lặng bước đi, khi đã trang nhã ngồi xuống, buông bỏ dục vọng, lòng cũng an tâm bình hoà. Hương vị của đời người là như vậy, nhạt lâu sẽ tỏa mùi ngát hương....
Hồ Gươm cây run tay gió Tháp Rùa bóng nước mờ sương Chiều đông phập phồng hơi thở Gió bấc che ngang mặt hồ...
Biển bước ra từ huyền thoại Tháng Mười Hai Từ vách đá rêu phong những khu rừng cổ tích Núi giong cánh buồm mây trôi trong dòng sương đông về đã rét Mùa đằm mình vào sâu thẳm lòng đêm....
Đó là một chiều đông đã thật đông Rét cũng ngọt trước lặng thầm hoa sữa Có ý nghĩ nhớ ai không biết nữa Mải miết tìm về phương trời xa…...
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
700 năm sau khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nhập Niết Bàn, tại nước Kệ Tân ở miền Bắc Ấn Độ có một long vương hung ác tên là A Lợi Na xuất hiện, thường nổi gió to sóng lớn nhiễu hại dân chúng, gây ra những tai họa rung trời chuyển đất....
Lý do xin chữ Tâm, hẳn là bởi ta muốn bồi đắp cho tâm của ta được đầy đặn hơn. Nhưng đầy đặn như thế nào, bằng cái gì thì ta lại ít nghĩ đến. Nếu Tâm của Bạn là một cái bình thì Bạn đang chứa gì trong đó? Cái đang chứa đựng đó là do Bạn chọn, hay chỉ để tùy mặc ngẫu nhiên?...
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
Chút tình cờ về cao nguyên đất đỏ Sáng mù sương, hoa trắng phủ ngập đường Bên nhà ai, vẳng giọng hát du dương Tiếng hát ngọt nghe dịu dàng da diết...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!