- Sáng tác mới
Vẫn biết, có cái Thời làm nên Đời. Và, cái Đời chứa đựng cái Thời trước bao nhiêu biến thiên dài dặc. Nhưng với ông, Nhà văn Bút Ngữ, một con người mang cái đẹp thời ấy, trên đời này, rồi sẽ còn mấy ai, gặp nữa?...
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Nếu ta muốn giúp người bị tự kỷ, có lẽ, ngoài quyên góp tiền bạc, ngoài huy động các chương trình thiện nguyện...thì việc không kém quan trọng là chúng ta phải hiểu về chứng bệnh này. Có vậy, sự giúp đỡ mới hiệu quả....
Bây chừ quen nắng ấm trời Nam Người còn nhớ lời hẹn thề đất Bắc Gió Tháng Tư nhuộm hoàng hôn tím ngắt Đang ấm nồng, bất chợt rét nàng Bân. Con đường xưa vẫn đong đưa bàn chân Bóng lá vẫn trải vàng vờn hanh nắng...
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn)....
Người ta thường nói Tây Tạng là huyền bí bởi vì hết thảy cảnh sắc, trời mây, con người và văn hóa ở đó quá khác biệt với những gì ở cõi chúng ta. Cách sống, cách làm việc, cách tu luyện và đức tin của người Tây Tạng có thể nói là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Đường đi Tây Tạng cũng thực sự......
Tương truyền, một vị Bồ Tát tới một làng nọ tra xét các việc thiện ác, đã hóa thành một người ăn mày mắc bệnh hủi. Dân làng lúc đó đang vào hội làng; họ ăn uống linh đình nhưng không hề bố thí cho người ăn mày này một chút gì, trái lại, còn lăng nhục thậm tệ, chế nhạo chửi rủa, đuổi đi....
Đôi uyên ương cùng đậu, đôi bướm cùng bay Khắp vườn, xuân sắc khiến người say đắm Lén lút hỏi thánh tăng Nữ nhi có đẹp hay không? Nữ nhi có đẹp hay không? Kể làm gì vương quyền phú quý...
Hoàng Hạc Lâu là thắng cảnh nổi tiếng ở Vũ Hán gắn liền với sông Trường Giang và là một trong “Tứ đại danh lâu” của Trung Hoa. Ngôi lầu nằm bên bờ sông Dương Tử và nhìn ra thành phố Vũ Hán, tỉnh Hà Bắc. Biết bao thi nhân, có cả Thôi Hiệu và Lý Bạch, đã từng viết nên những áng thơ nổi tiếng về ngôi......
Một người uyên bác đã bảo tôi, “Bí mật để sống lâu là cười thường xuyên.” Không may lúc đó tôi đã quá trẻ để mà hiểu được những ý nghĩa sâu sắc của lời bình luận đó. Sau khi lớn lên, tôi dần dần nhận biết rằng mọi người đều có nỗi lo lắng, thất vọng, và ngay cả những kinh nghiệm đau khổ. Thật không......
Cách đây không lâu ở một nước nọ, một trận cháy rừng dài nhất trong lịch sử đã thiêu rụi trên 8 triệu héc ta tài nguyên, nhà cửa và trang trại. Trong lúc hoạn nạn, người dân nước này tỏ ra rất đoàn kết, họ tổ chức các hoạt động có quy mô toàn cầu để vận động quyên góp ủng hộ lẫn nhau cùng vượt qua......
Nhắc đến nợ nghiệp, tự dưng lại nhớ đến hai chữ “Đi, Về”. Hôm trước, một số bạn tôi tranh luận về hai chữ này. Hầu hết đều cho rằng hai chữ này là nói đến cái chết. Thôi cứ tạm coi là như vậy. Bởi người ta nói ra điều gì đều là xuất phát từ sự hiểu biết của mình, đều là từ tầng của mình mà thể hiện......
Theo nhà nghiên cứu người Mỹ Ông Duane Gish (1921-2013), có tới 270 truyền thuyết của các dân tộc khác nhau trên thế giới nói về nạn Đại Hồng Thủy trên trái đất. Danh sách các nền văn hóa và nội dung truyền thuyết được đăng tải trên trang Wikipedia....
Tôi xin kể lại một câu chuyện có thật để bạn đọc cùng suy ngẫm về hai chữ nhân duyên. Có câu rằng: Người ta đến với nhau trong cõi đời này là bởi tiền duyên từ kiếp trước. Nghe ra thì có vẻ khó tin, nhưng những điều tai nghe mắt thấy như thế này sẽ làm cho người ta dừng bước và tự hỏi mình là ai và......
Người xưa dạy: Biết người không cần phải nói hết ra, nói hết ra tất không có bạn. Trách người không cần truy tận, truy tận người tất tránh xa. Thực ra, bất luận là làm người hay hành xử thì cũng phải học cách để giành lại cho người khác một đường lùi....
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Cái tên Shangri-La lần đầu tiên được nhắc tới là năm 1933 trong cuốn tiểu thuyết “Chân Trời Đã Mất” (Lost Horizon) của tác giả người Anh có tên là James Hilton. Có hay thật không một miền đất như vậy, nơi con người sống hạnh phúc vĩnh viễn cùng trời mây, núi non và cây cỏ, hoàn toàn toàn tách biệt......
Đầu năm 2020, Trần Huyền Tâm cho ra mắt tập sách riêng thứ 4: Tập thơ “Mây ngàn năm vẫn đợi”.Tập thơ là những khúc ca dịu lành tươi sáng lấp lánh ngọn lửa trí tuệ, thanh tao với cảm hứng thiền và ấm áp yêu thương. Trong số 56 bài của tập thơ tôi đặc biệt thích thú với những bài lục bát. Bởi đó là......
Chị tôi duyên phận ngậm ngùi Mà sao trong vắt tiếng cười, lạ chưa. Tin người tự xửa, tự xưa Quên mình như thể là chưa có mình....
Đó là một buổi chiều bình yên cùng với Tình yêu của mình, bên “góc nhỏ riêng tư” của mình … Ngoài kia, tiết trời đã rõ là Mùa Xuân - một ngày Tháng Hai!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!