- Sáng tác mới
Mỗi chiều tan trường là cái Minh thường đi tắt qua lối giữa hai dãy lớp học, qua hàng rào tre hóp rồi theo các bờ ruộng để về nhà. Đường ngắn được đoạn chả hơn nó chạy ở sân trong dăm phút giờ ra chơi, thậm chí có lúc phải đi như làm xiếc qua chỗ lồi lõm, nhưng nhiều cái để khám phá....
Dù đã mang bầu đứa thứ hai, Minh vẫn thuộc loại “ma mới” ở trung tâm văn hóa thể thao hàng huyện này. Theo luật bất thành văn, bà bầu cũng không ngoại lệ nên chị vẫn phải bê hơn chục cái ghế đại biểu từ tầng trệt lên tầng hai trong ngày chạy Olympic...
Trang mạng văn chương Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu với các bạn độc giả tập thơ "Huyền" tác phẩm mới của nhà thơ Bùi Thanh Huyền - một thành viên Nhà Búp, qua bài thẩm bình của nhà thơ Kim Chuông. Các bạn có thể thưởng thức các tác phẩm của Bùi Thanh Huyền tại đường link dưới đây:...
Trong tốp đầu những gương mặt của các “Nhà Văn Nhóm Búp”, Bùi Thanh Huyền xem như “Nhà văn nhí” được mời về dự khóa đầu tiên “Lớp Đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác Văn học” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ mùa hè, năm 1976....
Hơn chục ngày chẳng thấy Bóng dáng chim cu đâu Chỉ lo mèo bắt mất Cô bạn quý đâu nào? Sáng nay vừa mở cửa Thấy chim sà xuống sân Tôi vô cùng mừng rỡ!...
Hai mẹ con nhà nọ Sống rất yêu thương nhau Có điều cậu hơi quậy Làm người mẹ đau đầu. Bảo con ơi giúp mẹ Ra vườn nhà hái rau Cậu chạy đi đuổi bướm...
Từ bữa về chưa thấy Cô bạn chim cu đâu? Chỉ bạn tình vẫn gáy Ở quán bên buồn rầu... Tôi rất thương tụi nó Nghe tiếng, tìm được nhau Con trong lồng dài cổ...
Vừa mới chớm thu, tiết trời đã khang khác. Nắng vàng hơn và cũng dịu hơn, nhưng dịu dàng hơn cả là những cơn gió. Như vị khách lâu ngày gặp lại, những cơn gió bấc hanh hao, xạc xào trên mái lá khiến người ta nôn nao, thờ thẫn....
Em muốn là mây hay là nắng sớm? Anh muốn là trời hay điện sáng long lanh? Thành phố đón ngày trong màn sương trắng đục Nôn nao Hạnh phúc tới thật gần....
Một ngày như thế cuối Thu Mặt trời dậy muộn sương mù giăng giăng Cúc vùng một nẻo xa xăm Mây lang thang mãi nhớ chăng đường về Nào đâu vạt cỏ chân đê...
Thu lại xanh Hà Nội nắng lại vàng Dù vừa qua những ngày giông bão Cây gẫy lại đâm chồi Hồ Tây mờ ảo Tiếng chuông chùa lại như thực như mơ...
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Tên chú là Dũng. Nguyễn ... Dũng! Chú là em út trong đàn con bảy đứa gồm bốn trai ba gái của gia đình chồng tôi. Tôi biết chú trước khi biết anh - “người trăm năm” mà tôi đang gắn kết....
Mẹ thân yêu, con thuyền nào đưa mẹ Cập bến bờ nơi bố của con Để vuông tròn cho con là hoa nở Cơn gió hạ òa về trong tiếng khóc Con chào đời, trong vắt một niềm vui! Bố ẵm trên tay Mẹ ngắm nhìn con đỏ...
Tháng 8 này, nhóm chúng tôi - kẻ Bắc, người Nam, dù không hẹn hò trước, nhưng đã được cùng đến với một khu du lịch đầy "hương đồng gió nội" như lời giới thiệu của một người bạn.....
Đã lâu. Đêm nay mới ngủ đêm lại ở ngôi nhà tuổi thơ. Đêm làng quê thanh vắng tĩnh lặng chẳng khác gì ngày mình còn nhỏ. Suốt đêm nghe tiếng nhãn chín rụng. Tiếng lanh canh là rơi trên mái tôn. Tiếng lộc cộc là rơi xuống sân gạch. Tiếng lộp bộp là rơi xuống đất vườn. Tiếng nhãn rụng thảng thốt trong......
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Tháng 5 về, phượng nở một trời hoa. Đồi A1 cháy hết mình năm ấy. Súng, đạn, bom, mìn, cày băm đất đá. Máu và bùn trộn lẫn chẳng nhìn ra....
Tôi không sinh ra ở miền biển, có lẽ vì vậy mà biển luôn là điều hấp dẫn nhất trong tôi. Lần đầu tiên tôi được ra biển là chuyến đi thực tế ở Đồng Châu (Tiền Hải) của lớp Bồi dưỡng sáng tác thơ văn cho thiếu nhi do Hội VHNT Thái Bình tổ chức, sau đó là đi thăm Vịnh Hạ Long....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!