- Sáng tác mới
Khi online anh kể Từng là xe tăng nhưng đã chùng mất xích Em hỏi còn giờ sao? Anh đùa đứt xích Em bảo vậy sẽ trả anh về với cả bộ căng nguyên. Anh thả trăm tim Rồi giật mình nhận ra hàm ý Trả anh về với thuở chưa yêu...
Tôi ngó nhìn đồng hồ đã hơn mười giờ mà vẫn chưa bán được gì, gian hàng của mình từ sáng vẫn trống trơn mà người ngoài phố cũng thấy vắng hơn thường lệ. Mấy hôm trước cũng có khách xong họ chỉ mua mấy thứ lặt vặt về sửa chữa như vài mét dây cái công tắc ổ cắm mà thôi và luôn kêu ca dạo này...
Đàn ông như cội đỡ cành Như tùng như bách vươn xanh giữa trời Bờ vai rắn chắc hai nơi Chỗ dựa vững trãi cho người mình yêu hẳng là phú quý sang giàu...
Tôi hỏi người ơi có bâng khuâng Nhớ về quê mẹ đất dịu hiền Nhớ bến sông xưa chiều gánh nước Chân trần trắng muốt ai trộm trông.
Tôi gọi tên em giờ nơi nao...
Vào giữa phút giây này, trên thành phố “Hoa Phượng đỏ” của đất Cảng Hải Phòng, tôi thật sự xúc động trước cuộc hội ngộ của “Các Nhà văn Nhóm Búp”, cùng “các Nhà văn là thành viên Nhà Búp” trước sự kiện không dễ có được ở mỗi cuộc đời người....
Minh kính chỉ thủy (tiếng Hàn 명경지수 - tiếng Hán 明鏡止水 - Minh kính chỉ thủy). Ở đây: minh - sáng, kính - gương, chỉ - dừng, thủy - nước....
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
Cuối năm 1970 khi ấy tôi 4 tuổi. Bố tôi sau một trận bệnh nặng(sau này khi học ngành Y tôi nghĩ đó là do viêm gan A, bố đi an dưỡng 2 tháng rồi nghỉ hưu sớm khi mới 57 tuổi....
Người tìm ký ức tuổi xanh Bên mình vẻn vẹn hành trang - Nụ cười Bao năm mê mải đường đời Chợt khi luyến nhớ một thời xa xưa
Túi đầy kỷ niệm tuổi thơ Trong tâm gìn giữ tận giờ chẳng vơi...
Tình yêu ngày đó của anh Trinh nguyên như thể trời xanh một ngày Ngửa bàn tay, ngửa bàn tay Mộng mơ anh hái tròn đầy tặng em...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Đôi chân in dấu biết bao nơi Đầu đã đội bao những đỉnh trời Đường đời mê mải quên năm tháng Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang.
Một ngày bỗng chợt đứng trước gương Ngỡ ngàng mái tóc phủ màu sương Bỗng thấy gối chùng chân thấm mỏi...
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời Bao năm mê mải đường đời...
Nét dịu dàng duyên dáng thanh tao Như sao sáng giữa muôn vàn tinh tú Đất quê nhà sinh em sao xinh thế Cùng giỏi giang đầy ước vọng đam mê....
Tôi ước cùng em hẹn ngày về Tìm ký ức xưa nơi đất quê Khi ấy ngây thơ mình chung lớp Hãy còn bé lắm chẳng mộng mơ....
Thu Đà Lạt đẹp lắm phải không em Vui với gió cây lả lơi cành lá Nơi quê nhà vắng em thu rất lạ Như giận hờn mưa như khóc ngóng trông. Đôi chân mềm dạo bước dưới hàng thông...
- Có chuyện gì mà mặt mũi ỉu xìu nhăn nhó thế kia, lâu nay bận gì mà giờ mới thấy mặt. Vào đây làm ván cờ rồi nhâm nhi ấm chè Thái tớ vừa mới pha. - Cờ quạt gì đang ấm ức mấy ngày nay rồi đây, cả năm mới có ngày đàn ông mà gặp ngay chuyện xui xẻo....
Tháng 11 này, Trang Văn học nghệ thuật Nhà Búp (nhabup.vn) đón tuổi lên 5 đáng yêu trong không khí ấm áp hân hoan nhiều hứa hẹn. Bốn năm qua, với những bước tiến dài trên hành trình kết nối những tiếng lòng và nghĩ suy đồng điệu giữa hàng ngàn nghệ sĩ sáng tác và nhiều chục ngàn độc giả trên khắp......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!