- Sáng tác mới
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Bạn đang phân vân chọn người xông đất xông nhà? Phân vân là đúng vì để nói về nó thì vô cùng phức tạp. Tuy nhiên, lại có những lý lẽ rất đơn giản để hiểu nó....
Nhớ thuở xưa nhà bạn cạnh ngôi trường Giữa nắng trưa tôi ghé nhà xin nước Tôi xa quá, nhịn không qua cơn khát Bạn bước ra mời lưng một bát nước mưa...
Nếu không có người cha là liệt sĩ Thì mồ ông đã xanh cỏ lâu rồi Giọng ông nghẹn giữa khói nhang nghi ngút - Ở trên trời, Cha có thấu, Cha ơi ? Nếu không có kẻ giết người đầu thú...
Hôm nay, mình xin giới thiệu một bài thơ rất nổi tiếng tên 야언 (野言- dã ngôn) của Thân Khâm (신흠, 申欽), là quan văn (문신) và là một trong tứ đại văn nhân của triều đại Triều Tiên (신흠, 정구,장유,이식), sinh năm 1566, mất năm 1628, tự (자) là 경숙(敬叔 - Kính Thúc),...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Cầm Khúc Hạ yên, chắt lọc từ hơn 30 năm làm thơ của Nguyễn Thành Tuấn, tôi tự hỏi nếu ngay từ những ngày đầu làm thơ mà anh đã tự trang bị dầy dặn các kiến thức về lý luận phê bình văn học như mấy năm gần đây, thì thơ anh sẽ như thế nào?...
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Mục đích ra biển lớn Là ý nghĩa dòng sông Hay nói điều ngược lại Nghe có vẻ lòng vòng? Nước từ nguồn đổ xuống Qua bao thác, bao ghềnh Bao khúc rồng uốn lượn Hoá thành dòng sông xanh...
Mong mưa ước nguyện thành tâm Chẳng cơn cớ chợt Trời sầm sập mưa, Nhà tôi cánh cửa khép hờ Loay hoay chuyển chậu hoa chờ mưa rơi...
Em se sợi nhớ vào đêm Đêm huyền hoặc vô tận Em dệt sợi nhớ sang ngày Ngày chung chiêng, lảo đảo, nắng say...
Tôi đã từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất. Tôi đã từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong cơn tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được mình là người có ý nghĩa trong cuộc sống này. Tôi đã từng hiểu rằng, khi biết......
Nghe mưa tí tách ngoài hiên lạnh Chờ hoa Quỳnh nở cuối mùa Đông Ngõ cũ năm xưa dầy lá rụng Hoa tàn, người cũ cũng xa xôi...
Bài hát “Hỏi nắng đi mô?“ ngay cái tên đã nghe rất lạ. Nó cũng ra đời trong một hoàn cảnh rất lạ. Miền Trung vào mùa lũ lụt, bà con miền Trung có người mất nhà, có người mất con....
Tôi chỉ là người đi tìm cảm xúc, Trong mái tranh, trên mái ngóii cũ mèm Tìm những tứ thơ bên bếp lửa ấm êm Trong giọng hát trẻ chân trần đi học...
Núi sông Tây Việt hiểm mọi bề Cuối trời từ đây vượt sơn khê Đá quái bờ rơi nhìn giận dữ Chim nước dạn người chẳng bay đi Trời đất thuyền con nổi như lá Văn chương tơ mảnh tiếng thảm thê...
Thu về trong vắt một dòng sông Bờ đê mướt gió, áng mây hồng Nâng cánh diều nâng chiều thanh thoát Xanh sóng, xanh đồng, xanh thinh không....
Chiều xưa Trên cánh đồng quê Một người con gái Tiễn hè .... Vào thu Hè xa chợt thấy hoang vu Lại thêm nuối tiếc lời ru bên hè...
Cơn giông tố đã qua rồi Trời xanh vẫn biếc, vẫn vời vợi cao Vầng trăng vẫn cứ hư hao Sóng xa vẫn vỗ dạt vào giấc mơ Bồng bềnh trôi mấy vần thơ Phù du bóng chữ vẫn bờ bến xa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!