- Sáng tác mới
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre…....
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền... gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa. Ai làm trời đổ cơn mưa!...
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Đã là làn gió dịu êm Vuốt lên mái tóc xõa mềm bờ vai Lay người những lúc sớm mai Nhẹ ru những giấc ngủ say đêm hè Quấn quanh âu yếm vỗ về...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Chùng chiềng bên tháng, bên năm, Mẹ ôm con, giữa miếng Nằm ướt khô... Hết Xuân, vào Hạ, rồi Thu, Tóc xanh loáng thoáng, sương mù buổi mai Thuyền nan chở hết đêm dài,...
Đi tìm anh Em đi tìm anh Đường phố đông vui như là trẩy hội Em như một câu thơ chấm vội Ý thơ tắt lời lẻ loi Đi tìm anh Em lại đi tìm anh Anh đứng, anh ngồi hay anh rẽ lối Anh là hoàng hôn hay là đêm tối Một cơn mưa rụng ngược lên trời...
Ta hát ru đời sông Lời ca thiết tha mặn nồng Lòng theo sắc mây loang Thương người tím cả chiều hoang. Ta hát ru thời gian Từ xa cách xa muôn ngàn Lòng thương kiếp phù dung Nhắn rằng người nhớ cố hương....
Chào Tháng Sáu những ngày hè oi ả! Thời gian trôi dần tới đích vô cùng... Và với tôi hết thảy đều quý giá Tiếng ve sầu xơ xác giữa tầng không......
Em nhớ Trộn nỗi nhớ thương vào đất Chỉ có đất đai vuốt nhắm nổi mắt anh! Em hãy Rải nỗi buồn lên trời xanh Chỉ có gió mới khiến anh thanh thản!...
Mây Hải Vân làm chứng cuộc chia ly Gió bấc lạnh ù ù quay về bắc Nắng vàng rực chân đèo nam ấm áp Hết rét rồi, cởi mũ trước, áo sau...
Ru anh mây mùa hạ Ru em mưa mùa thu Ru anh đợi đông giá Ru em chờ xuân qua Ru thức lời thịt da Thân quen mà mãi lạ Mái nhà che đôi ta...
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền...gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa....
Đôi chân khắc khoải mong ngày đến chợ Hai mươi năm người còn nhớ? Lời ước hẹn kiếp sau Nhưng kiếp này còn dài lắm Trời Khau Vai mây vẫn trắng Ta đi tìm nhau...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Em đi mang một tuổi đời chưa sõi giọng nói về Giời nhập Sao, Nhà mình cành thấp cành cao thương Em non nớt lá sâu cuống vàng Hồn Em quanh quẩn chiều làng...
Em chỉ cần Một góc nhỏ trái tim anh Đủ để anh nhớ thương Những chân trời thầm lặng Đủ để khi trăng tròn Trăng khuyết Anh chợt nhớ về...
Thời gian trôi, cứ trôi, cứ trôi Người xa, mãi xa, mãi xa Đọng lại sâu thẳm tim tôi Ký ức năm tháng phôi pha... Tình ta mãi trong sáng trong Dù đời chẳng thiếu bão giông...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!