- Sáng tác mới
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế....
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời Bao năm mê mải đường đời...
Đầu năm 2024, mình có chuyến du ngoạn qua một vài tỉnh gần quê mình, nơi có những dòng sông rất đẹp chảy qua. Sông làm nên nét thi vị mềm mại cho miền đất nơi nó chảy qua....
Chiều thu về nắng mưa lớt phớt Sóng nhỏ cuộn trào dâng từng đợt Những ngày sau và cả hôm nay Nào ai biết sự đời bất chợt...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Trời ơi...! Trăng sáng đến vô tình. Vằng vặc trời trăng ta một mình. Nguyệt lão, Hằng nga ơi, có biết ? Mình ta lặng lẽ ngắm trăng thanh....
Hai chúng ta. Kẻ đạo người đời. Kẻ tục người tiên. Tình tri kỷ gắn liền một khối. Đường đời trăm lối. Nẻo đạo mười phương. Gửi tấm thân trung ấm cõi vô thường....
Mùa khô năm 1974, toàn bộ chiến trường B2 đã giành nhiều thắng lợi ở cả đồng bằng và rừng núi. Trung ương cục đã nhận định chính xác thế lực của ta và địch....
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ...
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Nếu anh coi thường công việc thường nhật như chuẩn bị bữa ăn, lau nhà và giặt quần áo, anh không thể sống một cuộc sống tuyệt vời được (Tolstoy - "Học cho những ngày tới"). Nhà tuỳ bút kiêm triết gia Alain de Botton cũng nói rằng:...
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình...
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
Nhớ thuở xưa nhà bạn cạnh ngôi trường Giữa nắng trưa tôi ghé nhà xin nước Tôi xa quá, nhịn không qua cơn khát Bạn bước ra mời lưng một bát nước mưa...
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn....
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh vốn là cái gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Cáo lão cha xưa lại chốn này Xênh xang bến nước ngựa xe đầy Thuyền tiên lấn sóng rồng thần đấu Lọng báu chen mây hạc quý bay Một thuở áo xiêm mờ mịt bóng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!