- Sáng tác mới
Hà Nội ngả vàng trong áng thơ Hanh hanh vạt nắng trải đôi bờ Phù sa lắng hết vào câu hát Để lại sông Hồng xanh ngẩn ngơ...
Đã lâu rồi từ thủa ấy người đi lối về quê không thấy dấu chân về Con sông quê bao lần thay màu nước Dáng hoa xưa vẫn biền biệt phương nào....
Hôm nay xin đừng là hôm qua Như hoa kia hôm qua còn là nụ Hôm nay bảy sắc màu đã nhú Để mai rực rỡ tươi hồng Ta hôm nay là hạt phù sa giữa sông...
Một đêm yên tĩnh đến nôn nao, Đêm của nhung huyền giăng khắp chốn. Trong phòng nhỏ khẽ khàng, Ta đếm những vòm sao... Có tiếng vỗ bờ, Những con sóng lao xao....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Tôi vẫn nói em là dòng sông tâm hồn như mênh mông sóng nước Tôi nhớ khi xưa em tuổi hồng Có một người ngơ ngẩn nhịp tim rung. Nước theo dòng nước làm dòng chảy...
Tôi yêu mảnh đất quê tôi Vùng quê ven biển mặn mòi phù xa Cửa Diêm cùng với Cửa Trà Tạo lên mảnh đất ông cha ngàn đời...
Lộc trời từ đất ngoi lên Rươi bơi hồng cả nước trên cánh đồng Mùa rươi triều ngập bãi sông Người săm rươi kéo mấy vòng heo may....
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Người đem cả cuộc đời rộng lớn Hiện về từng trang báo những dòng kia Trên mỗi chữ là bóng hình của đất Là bóng dáng đời ta… Là gương mặt ngày về Một cây bút và từng câu, từng chữ...
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Một miền quê chưa một lần ghé thăm Chỉ nhận biết qua những lời ngoại kể sao thấy thân thương gần gũi thế Ngỡ như là nơi đất ấy lớn lên. Tuổi chín mươi tóc ngoại màu sương...
Sáng đến Sa Pa mùa sương khói Vốc một nắm mây dưới chân người Tung lên trời trắng mờ hơi nước Nhặt cái lạnh rơi xuống chơi vơi...
Em nhỉ quê mình bên con sông Nước xuôi dòng làm nên dòng chảy Màu phù sa óng ánh sắc hồng Như hôm nào đôi má...Chợt bâng khuâng....
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Ôi cánh bướm sườn đê quê ngoại, Nắng xuân này… rực bãi phù sa, Cỏ non mướt và ngô xanh mướt, Không kìm lòng, trào nước mắt ta....
Trăm hoa phổ quát Xuân sang mà hoa cải trộn thơm vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhu mì lặng lẽ nghiêng đồng hoa thôi, Ngượng ngùng nõn nghển lên trời...
Ngoan chày đấm gọn mặt chiêng tiếng tròn mây mẩy ngả nghiêng trai mường Cồng chiêng thả giọng xanh dương lúa ngô ấp bẹ nghén mường phồn sinh. Nắng hồng má ún đồng trinh...
Quê hương tôi là một dòng sông nhỏ Chảy ngang làng như dải lụa mong manh Quê hương tôi là tán lá bàng xanh Soi xuống bến trong chiều mưa hiu hắt Quê hương tôi là bao con đường đất...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!