- Sáng tác mới
Không phải Đức Phật đạt toàn giác sau 49 ngày ngồi gốc cây bồ đề. Sau lần giác ngộ ban đầu ấy, Đức Thích Ca luôn tự đề cao giác ngộ bản thân qua mỗi ngày. Ngày hôm nay giác ngộ rồi lại thấy điều giác ngộ hôm qua là chưa đúng, chưa đủ....
Ông là người thầy đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, thơ cần phải sử dụng nhuyễn ngôn từ, nhạc điệu, hình ảnh và phải có cảm xúc. Ông là người đã đưa tôi đến với trại viết thiếu nhi cách đây nhiều năm....
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,...
Tới một ngày nào đó Nỗi đau của bạn thành Nguồn sức mạnh của bạn Hãy đối mặt với nó Dũng cảm vượt qua nó Bạn sẽ làm được thôi!...
Ngày Phật Đản Sinh, Hằng triệu biển ngôn từ của thế gian, Có dạt dào bao la lớn nhỏ, Dù ngàn kiếp này có bao nhiêu hơi thở, Con cũng không sao nói hết mọi ơn dày......
Xưa tôi luôn miệng nói Bây giờ thích lặng im Tĩnh lặng dần theo tuổi? Lắng dần theo nhịp tim... Im lặng để thấu hiểu Những mảnh đời khác nhau Để tránh những phiền nhiễu...
Đêm qua bị mất ngủ Cái đầu cứ ong ong Gặp ông LÝ của CÔNG Khuyên ngủ đi lão nhé? Cái xứ này nó thế Mất ngủ chả được gì Thức cũng chả làm chi...
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả....
Sinh ra để hút máu Các động vật và người "Ký sinh" bản tính xấu Muỗi bị ghét, đúng thôi! Muỗi truyền thứ nước bọt Chống đông máu, gây tê Tạo mạch mềm, dễ đốt Đối phương được "vỗ về"......
Bạch tuộc là loài tối cổ. Hình dung kỳ quái bất định biến hóa khôn lường. Khi giống cua. Khi giống mực. Khi giống đám rêu. Khi giống tảng đá. Khi lại chỉ như mảnh cờ rách tả tơi phơ phất....
Hạnh phúc có từ tiếng khóc Khi con chào đời hôm nay … Hạnh phúc có từ nước mắt Cơn đau sinh nở vỡ òa … Xin Chào Con - Thiên Thần Nhỏ Chúa ban tặng cho Mẹ Cha… Cảm ơn Con - nụ chồi biếc Trời Phật ban cho Ông Bà…...
Hãy nâng cao lời nói Chứ không phải giọng nói Mưa giúp hoa tốt tươi Chứ không phải sấm sét...
Khi thời gian của ta trên trái đất không còn Thì vật chất, bạc tiền chẳng còn nghĩa lý Chỉ thời gian, lòng tốt và tình yêu Mà ta đã dành cho người khác Sẽ tỏa sáng và tồn tại mãi thôi....
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao...
Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả. Chữ Đức trong tiếng Trung có chứa đựng thiên cơ vạn cổ, nhìn vào Đức có thể thấy được quá khứ, hiện tại và......
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Buông đao trộm cướp đắc Phật sao? Nhân quả còn không? Có nhẽ nào? Nhân quả vẫn còn vì đúng thế! Buông đao thành Phật bởi buông đao....
Có bà lão áo the thâm, tóc trắng Răng nhuộm đen chiếc mất, chiếc còn Theo nhịp mõ, bước lên chùa: Mô Phật! Nắm hương hồng một sắc ước mong......
Sáng hôm nay mình đọc nhiều mẩu tin, mà tin sáng nay làm mình nghĩ là mình đã làm cái gì hai bữa nay vậy, cảm giác chậm tiêu và lạc ngoài vòng thông tin khôn tả....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!