- Sáng tác mới
Anh tìm hoa cúc tím Trên triền đồi mộng mơ Tìm trong từng dòng thơ Trong khung trời ảo mộng Anh tìm trong gió lộng Một cánh đồng yêu thương...
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở...
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Mình nhớ đã từng đọc trong lịch sử Phật giáo hoặc đã nghe một đại đức kể về việc là... Khi xưa vợ con của Đức Phật Thích Ca có xin đi tu theo ngài. Ban đầu gặp nhiều phản đối lắm....
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Tôi đi về miền nhớ của riêng tôi Tìm bình yên giữa chợ đời hối hả Ngắm bình minh trải lên ngàn mắt lá Hái mặt trời về ru cả mùa thương...
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Giêricô bên triền sông Giuốc đanh ở Giooc đani là thành phố thần kỳ. Ơ-gien Pô-chi-ê, tác giả Quốc tế ca người Pháp. Thuở hỗn mang gọi là thời tối cổ....
Bác sĩ người Nhật Shuichi Yoshida là bác sĩ chuyên hỗ trợ bệnh nhân cuối ký bệnh tật. Bác sĩ đã hỏi rất nhiều bệnh nhân câu hỏi: Ông/bà hối tiếc về điều gì nhất. Dưới đây là 25 điều mà họ hối tiếc nhiều nhất....
Tôi mê Lan quá, rồi Bà Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan Hôn Bà trong mộng lan man Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi...
Lanh chàm dệt tấm khăn Piêu Ngón thon tay noọng ngoan thêu tình rừng Hoa Bầu (*) kín đáo ngượng ngùng Nên men quả trám nhập khung kỷ hà Thổ cẩm chỉ đỏ thùa hoa Hạt bạc xà tích bung xoa tua hồng...
Một chiều đông đã thật đông Rét cũng ngọt trước lặng thầm hoa sữa Có ý nghĩ nhớ ai không biết nữa Mải miết tìm về phương trời xa......
Gặp em đi lễ hội chùa mưa bay lấm tấm gọi mùa xuân đi Trời non như gái đương thì em non đến thế cũng vì xuân chăng? Ta như là mới một lần mùa xuân vừa nở hạt mầm ra ta...
Trút bỏ ưu phiền, nấn ná thiệt hơn Ta gọi nhau tìm về với Biển Dẫu vẫn biết còn nhiều trăn trở Xin cứ lắng lòng cho một chút Hoa Niên....
Đọc bài thơ “Hoa Đã Nở Sao Người Không Đến Hái” trong tập thơ Nỗi nhớ nghiêng của Nguyễn Diệu Liên, tôi cảm nhận được: Ở nơi ấy một tình yêu trắng trong thuần khiết; Nơi tình yêu sống mãi lung linh....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Thơ là tiếng nói của trái tim. Tâm Tĩnh nên thơ Huyền Tâm cũng sâu và lặng. Tâm Tĩnh bởi được soi thấu trong ánh sáng tư tưởng Chân Thiện Nhẫn mà Tâm đã ngộ được từ rất sớm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!