- Sáng tác mới
Với Lê Vinh, cũng có khá nhiều bài hát nhưng người ta nhớ đến anh nhiều nhất ở hai bài hát này. Với mùa hoa cải lời bài hát được phổ gần như đầy đủ toàn bộ bài thơ cùng tên của nhà thơ Nghiêm Thị Hằng. Đó là một bản tình ca ngọt ngào của thời chống Mỹ....
Tình yêu, ấy là thứ không phải đến là cứ thế ở mãi, bởi nó là thứ mất, còn theo cách ta thực hành nên đó chính là việc ta đang cùng với Chúa thực hành, là thứ có sẵn, ẩn náu ở trong mỗi chúng ta, chỉ đợi ta cùng Chúa đánh thức nó dậy....
Rồi cũng có lúc ta trở thành người chỉ biết mỗi việc là nhớ về quá khứ Nếu hỏi đâu là giây phút ta hạnh phúc nhất, ta sẽ nói đấy là giây phút ta vương vào ma thuật có tên là tình yêu...
Đôi khi mình tàn nhẫn Để bớt một chút đau Đôi khi tình trẻ dại Náu xác thân đã nhàu Làm người đau một ít Ta khóc nhiều hả hê...
Chưa yêu mức có thể Lấy thân mình chở che Cũng chưa đến mức ghét Để mà ngoảnh mặt đi... Đến là do duyên phận Đi? Hoàn toàn ở mình!...
Em mãi là em Cô gái quê của một miền dân giã Đã ra chốn thị thành Vẫn mải mê mơ về ngôi làng nhỏ Tóc đã bạc màu Vẫn nhớ lời ru êm đềm của ngoại...
Cơn mưa chiều Ban mê Vội vàng và náo nhiệt Như tình đầu da diết Như ngày xưa đam mê. Lẫn trong hương cà phê Men say niềm thương nhớ Hoà vào trong ngàn gió...
Nó vào học cấp 3 vào thời kỳ cuối năm 1979 khi chiến tranh biên giới vừa lắng xuống. Nói là lắng xuống vì cuộc chiến biên giới ở Vị Xuyên Hà Giang phải tới tận 1989 mới kết thúc....
Nhân gian có chuyện rằng, đến ngày Lễ Thất Tịch thì dù cô đơn hay đã có đôi, hãy ăn ngay chè đậu đỏ. Bởi người ta cho rằng Đậu đỏ là đậu tương tư, ai mà chưa có ý trung nhân thì ăn đậu đỏ vào ngày Thất Tịch...
Hôn nhân đâu đảm bảo Bạn vĩnh viễn bên nhau Đó chỉ là trên giấy Cần phải có tình yêu Tôn trọng và tin tưởng Tình nghĩa và hiểu nhau,...
TÌNH YÊU đâu chỉ có Đối với người đang yêu Mà cho cả bè bạn Yêu còn hơn thế nhiều! Người bạn chân thành ấy Thật khó kiếm, khó rời...
Một hạt bụi Anh chỉ là hạt bụi Bay giữa đời Em hứng giữa lòng tay Em dụi mắt Gột anh bằng nước mắt Em hồi sinh Cho hạt bụi buồn vui...
Một trong những bài học Khó nhất trong cuộc đời Là làm sao buông bỏ Chẳng hề dễ bạn ơi! Đó có thể tội lỗi...
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có một gia đình bá hộ nổi tiếng giàu có nhất vùng. Người người nể phục, nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thì mênh mông bát ngát, thẳng cánh có bay, gia súc thì từng đàn, lúa chất đầy bồ,...
Đi vào cõi ái tình chưa chắc ai cũng biết Nhớ thương kia rồi sẽ dệt nên buồn Những nỗi buồn đan ngang dọc vào nhau Tạo sầu não, bi thương, hờn giận...
Tháng 5 ơi, chưa ngời môi phượng đỏ Trời ấm dần, nắng chưa cháy làn da Chú ve non vẫn cuộn tròn dưới cỏ Vội gì đâu mà thoát xác cho già?...
Giật mình bước ra cửa Chạm cái rét nàng Bân! Trời thương tình đôi lứa Cho thử áo một lần? Nắng lên bừng xóm ngõ Nàng Bân chẳng thấy đâu! Biết xong chưa áo đó?...
Vào một ngày chủ nhật của năm 1880 tại tiểu bang Pennsylvania nước Mỹ, một cô gái nhỏ với dáng vẻ thất vọng đứng gần cửa ra vào của nhà thờ, nơi cô bị đẩy ra vì trong đó đã quá đông, cô không thể tham dự lớp học chủ nhật của nhà thờ....
Làm thế nào để trở thành một người có nội tâm phong phú? Thực ra điều huyền diệu lại nằm ở chỗ không ngờ, đó là hai từ “đơn giản”, bởi tận cùng của sự đơn giản chính là trí tuệ....
Em nói em yêu trời mưa Nhưng ô lại mở lúc vừa chợt rơi Em nói em thích mặt trời Lại tìm bóng mát khi ngời nắng lên Em nói yêu ngọn gió hiền...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!