- Sáng tác mới
Nếu có ai đó tặng bạn một túi đầy rác, hãy mang vứt nó đi. Ta chẳng có lý do gì cầm nó rồi tự thấy tổn thương rồi thất vọng, và chạnh lòng
rằng họ sao nỡ đẩy rác cho mình....
Anh yêu quí Em nhớ Anh nhắn đang ở quê Mời em khi nào vào để anh tặng sách (Sau này rồi sách sẽ được anh ơn). Em bảo đợi em mười lăm phút Vì đang về thăm cha mẹ Anh đăng đối rất nhanh “nồng nhiệt đón chào”....
Đa số chúng ta đều rất dễ cáu giận với người thân của mình. Có bao lần, có những vấn đề ta đành nuốt cục tức, chịu đựng với người ngoài, để rồi khi không chịu được, lại về trút lên người nhà chỉ vì họ là gia đình ta....
Phụ nữ một khi đã Trải quá nhiều tổn thương Họ sẽ thu mình lại Không cởi mở, vấn vương Họ trở nên ít nói Không tranh cãi với ai
Và bất cần tất cả Một mình với đêm dài......
Khi đã đi qua bốn mùa của cuộc đời, khi đã từng nếm trải bao phong ba bão táp, con người ta dần nhận ra rằng điều quý giá nhất không phải là danh vọng, tiền tài hay những niềm vui phù phiếm, mà chính là sự điềm tĩnh và êm đềm từ tận đáy lòng....
Em không muốn khóc. Em không muốn nghĩ tới một lần nữa em sẽ buồn như thế nào khi anh đã ra đi Không chỉ vì em sẽ một mình đơn lẻ mà cũng vì em biết, nơi anh đến - nơi đó trống rỗng Trong anh trống rỗng....
Chánh ngữ không chỉ là nói đúng sự thật mà còn phải nói với tâm từ bi hỷ xả, nói không làm tổn thương ai. Cái này không phải là đặc sản của Đạo Phật mà Đời cũng cần, ai thì cũng nên học theo. Càng nhân danh Phật, nhân danh lẽ phải, nhân danh chính nghĩa thì càng nên học theo....
Chồng lái xe cả chặng đường dài về quê mình, dù có thấy anh ấy lộ vẻ mệt mỏi thì cũng đừng cằn nhằn. Lời khen vốn có thể khiến cả cá voi nhảy lên vì vui, lời cằn nhằn, có khi, lúc về, sẽ làm cho cái xe ấy nhảy lên chồm chồm. 2. Trong nhà mà có "ống khói" hay "lưu linh đệ tử",......
Hãy để những điều đã cũ qua đi, đón nhận những điều mới đẹp đẽ hơn Cuộc sống luôn chảy trôi, không ai có thể níu giữ mãi những điều đã cũ. Có những kỷ niệm từng khiến ta hạnh phúc, nhưng cũng có những tổn thương đã hằn sâu trong tim. Dù ta muốn hay không, quá khứ vẫn chỉ là quá khứ, không...
Vô tình hay cố ý Khiến ai đó tổn thương Người thực sự tử tế Bạn không thể xem thường! Người ấy rất có thể Mở lòng tốt thứ tha Nhưng họ cũng có thể Im lặng tự rời xa......
Tha thứ không có nghĩa Là mình có thể quên Mà tha thứ với nghĩa Hận thù là không nên... Đôi khi buộc tha thứ Người làm tổn thương mình Bạn vẫn còn giận chứ Nhưng cần biết thương mình......
Im lặng khi nóng giận Để tránh những ngôn từ Như gươm đao trút hận Không rút được bao giờ! Im lặng không yếu thế Mà là nhường nhịn thôi Để trái tim không thể Tan nát bởi "đạn" lời......
Quên đi người khiến bạn Tổn thương ngày hôm qua! Đừng bao giờ quên người Yêu thương bạn mỗi ngày Hãy quên đi quá khứ Khiến bạn khóc, và rồi Tập trung vào hiện tại Khiến cho bạn mỉm cười...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Đánh người, đập phá phương tiện giao thông khi không ưa nhau hay khi có va chạm, rồi đánh người khi ghen tuông, khi có men rượu vào, hay khi nộ khí phát sinh, rồi còn có việc viết tút và còm chửi nhau...tất cả đều để lại hậu quả đáng tiếc. Ngoài việc gây tổn hại về thân thể như tổn thất sinh mạng,......
Đã có rất nhiều nhà "rượu học" khuyên chúng ta nhiều thứ về rượu. Gì nhỉ? Đại loại là phải thế này thì mới lâu say, phải thế kia thì mới nhanh tỉnh… Ai cũng nói và đều chắc như đinh đóng cột. Khổ mỗi thằng uống. Tự say tự chịu, còn thằng khuyên nó đã ung dung về nhà từ lẩu từ lâu......
Khi bạn làm ai đó Tổn thương vì điều gì Mà không thấy "mắc cỡ" Khi họ không nói gì... Không phản ứng, nhưng họ Chịu đựng rất âm thầm...
Con người ta lương thiện Không phải do vô tình Mà lựa chọn cách sống Bao dung và chân thành... Họ sẵn sàng giúp đỡ Những người sống xung quanh...
Cảm ơn đời tất thảy! Dạy cho ta nhiều điều Biết trân trọng quá khứ Dù tổn thương cũng nhiều... Tương lai nào biết trước? Chỉ mong được bình yên! Và mong có sức khoẻ Tránh mọi nỗi ưu phiền......
Tôi gặp em lần đầu trong một ngày thu 2015 – ngày trở về của các Búp Trên Cành (thiếu nhi tham gia trại hè sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức vào thập niên 70, 80, 90 của thế kỷ XX), trong không khí của buổi gặp gỡ ồn ào đầy xúc động, thầy trò, anh chị em, bạn bè ríu rít......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!