- Sáng tác mới
Bản lĩnh của phụ nữ Là sống tốt cuộc đời Họ không mang hạnh phúc Đặt cược bất kỳ ai... Đôi khi họ thất bại Không may chọn nhầm người...
Chỉ mùa xuân mới hiểu tim em còn thổn thức Bao non tơ, em gói nỗi dịu dàng Chỉ mùa xuân mới hiểu em đa mang Vẫn khao khát những tháng năm tuổi trẻ....
Lòng nhân ái có thể Giúp người mù nhìn thấy Người câm có thể nói Người điếc có thể nghe... Lòng tốt khi cho đi Không mong đền đáp lại Phúc đức sẽ kết trái Cho chính bản thân mình...
Lòng nhân ái có thể Giúp người mù nhìn thấy Người câm có thể nói Người điếc có thể nghe... lòng tốt khi cho đi Không mong đền đáp lại Phúc đức sẽ kết trái Cho chính bản thân mình...
Hình như ai cũng có Nỗi niềm riêng của mình Chỉ là lớn hay nhỏ Thổ lộ hay lặng thinh... Thường những nỗi đau nhỏ Thời gian tự xóa nhòa Còn những nỗi đau lớn Cần có người dịu xoa...
Tôi mê hoa hồng lắm! Sưu tầm cả triệu bông Tối ngày đem ra ngắm Những đóa hoa thắm nồng... Hoa tinh túy màu sắc Quyến rũ với mùi hương Cả những chiếc gai sắc Từng làm ai tổn thương?...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Chạm vào một kỷ niệm Tay như sờ chiếc gương Có khi bừng lấp lánh Có khi thấy tổn thương... Nhưng dù sao đi nữa Nó cũng rất tuyệt vời!...
Thế giới này toàn những thứ bất an Ta đơn độc trên hành trình nghiệt ngã Ngỡ thân thiết nhưng cuối cùng xa lạ Đang nốt thăng bỗng chốc rớt thanh trầm Ta quay về với lối nhỏ trong tâm Khi nham nhở khổ đau hằn in lối...
Đang đi trên đường, chàng trai đột nhiên hỏi bạn gái mình. Tố Hiền, sao ngày nào em cũng đi giày đế thấp thế? "Tại em thấy thoải mái ..."Cô gái tưng tửng đáp lời chàng trai. "Nhưng phụ nữ ai cũng đi giày cao gót để nhìn thon thả hơn mà"...
Khi rửa bát, ta sẽ thấy mỗi chiếc bát đều chứa đựng tấm chân tình trong đó. Nhìn những chiếc bát sứt mẻ, ta sẽ hiểu cảm giác khó chịu sâu nhường nào khi lòng bị tổn thương. Khi rửa bát, ta sẽ nhớ lại tháng ngày vụng dại đã qua...
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Vì sao khi tức giận Người ta hay nói to? Thậm chí còn thô lỗ Chửi mắng thật điên rồ... Là bởi vì khi ấy Tim họ ở ngoài thân Khoảng cách hai người ấy Không muốn xích lại gần......
Tôi tìm thấy sự an tĩnh, niềm hạnh phúc lặng lẽ mỗi ngày khi luyện tập lòng biết ơn. Lòng biết ơn sẽ kiến tạo, vô ơn sẽ phá huỷ. Trong cuộc đời có rất nhiều điều chúng ta phải biết ơn....
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn. Giống như ta sẽ chết nếu sa vào băng mỏng, bạn đừng dựa bừa vào mối quan hệ còn chưa đủ chín....
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi...
Thiên Tự Văn (千字文 - 천자문) có câu: Cái thử thân phát, tứ đại ngũ thường Cung duy cúc dưỡng, khởi cảm hủy thương. Ý là: Thân thể con người ta do tứ đại ngũ thường, do sự tận tâm dưỡng dục mà thành, vậy nên làm sao dám làm tổn thương thân thể của mình!...
1. Chỉ giúp và không mong đáp lại 2. Đừng né tránh xì-trét, hãy tiếp nhận nó 3. Đừng lui việc sang ngày mai, hãy làm luôn 4. Muốn khóc thì cứ khóc, và khóc to vào 5. Hãy hít - thở sâu, và chậm...
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!