- Sáng tác mới
Tôi vào thành phố Hồ Chí Minh dạy học, mới ngày nào còn chân ướt chân ráo, thấm thoắt nay đã tròn ba mươi năm. So với tuổi đời ba trăm năm của mảnh đất bốn mùa xanh cây lá và rực vàng nắng gió này, khoảng thời gian đó...
"Thực tế" và "thực tiễn" là hai từ hay bị dùng lẫn, sai và đại đa số là do không hiểu được ý nghĩa của nó là gì. Thực tế (實际, 실제) là sự thật khách quan đang diễn ra trong một khung cảnh nào đó. Thực (實) là sự thực, Tế (际) là đang diễn ra. Tức là cái đang thực sự diễn ra....
Vào đời nhà Thanh, Triệu Đức Phương, cha của ba người con trai, có một cuộc sống rất sung túc. Ông cảm thấy rất may mắn khi ba đứa con của mình đều đã thành gia thất....
Bác sĩ người Nhật Shuichi Yoshida là bác sĩ chuyên hỗ trợ bệnh nhân cuối ký bệnh tật. Bác sĩ đã hỏi rất nhiều bệnh nhân câu hỏi: Ông/bà hối tiếc về điều gì nhất. Dưới đây là 25 điều mà họ hối tiếc nhiều nhất....
Làm thế nào để trở thành một người có nội tâm phong phú? Thực ra điều huyền diệu lại nằm ở chỗ không ngờ, đó là hai từ “đơn giản”, bởi tận cùng của sự đơn giản chính là trí tuệ....
Đừng cố phải làm thật tốt điều gì quá. Bởi ta sống được thế này trên đời đã là người chiến thắng rồi; Cũng nói đừng quá buồn đau. Vì cuộc sống sẽ biến nỗi buồn đó thành những ký ức đẹp đẽ....
Thứ Hai hãy sống như mặt trăng. Trăng giúp chiếu sáng bầu trời đêm tăm tối. Thứ Ba hãy cẩn thận lửa. Dù đã tích muôn vàn công đức, nhưng chỉ một ngọn lửa khởi lên, công đức bấy lâu dồn tích sẽ cháy hết....
“Tự do và ái tình, Vì các ngươi ta sống“ !* Công nương Nhật Mako Đóa hoa đầy khát vọng! Quên danh gia, vọng tộc Nàng yêu một thứ dân...
Người nhìn càng đơn giản, thì nội tâm lại cực kỳ phong phú. Đơn giản đến cực hạn chính là trí tuệ. Kẻ thù lớn nhất của đời người không phải ai khác, mà là chính bản thân mình, chỉ có chiến thắng chính mình, mới có thể chiến thắng được khó khăn....
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Không chỉ là ngày Tết, mà cả những ngày thường, ngày lễ, ngày rằm, mỗi khi cầm những bông hoa đã tàn ra khỏi nhà mình và mang chúng đến thùng rác, lòng cứ bần thần, nao nao rất lạ....
Thành ngữ tiếng Trung “Cao Chẩm Vô Ưu” (高枕無憂) theo nghĩa đen có nghĩa là kê cao gối ngủ mà không phải lo lắng. Nó thể hiện hình ảnh một người có thể ngủ trong hòa bình mà không có bất kỳ lo lắng cuộc sống nào hết, được sử dụng để mô tả sống một cuộc sống yên bình và không có ưu phiền....
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Các thế hệ tiền nhân của loài người, nhất là ở cõi Đông phương hiếu học đều cho rằng thế gian này có một thứ gọi là Đạo, và Đạo là nền tảng triết lý, là con đường dẫn người ta sống, tức suy nghĩ và hành động đúng đắn....
Đời người rất ngắn ngủi. Nó tựa như một giấc mộng kê vàng. Phật gia giảng rằng: Nhân thân nan đắc, Phật Pháp nan văn. Có được thân người là trân quý lắm, bởi một sinh mạng phải tu bao nhiêu kiếp trong luân hồi mới có thể có được cái thân người. Vì vậy, khi đã có thân người rồi thì phải biết quý......
Khả năng của con người vô tận, nhưng hầu hết chúng ta vẫn chưa thể hoàn toàn khai phá hết. Chúng ta thích những thứ quen thuộc, thoải mái, và thú vui trần tục. Vì vậy phần lớn cuộc đời, chúng ta sống tầm thường thay vì thú vị, ly kỳ và đầy ý nghĩa....
Người vừa đến ta đã lại đi rồi Còn nỗi nhớ lọt vào miền xa thẳm Sân ga vắng tiếng còi tàu xa ngái Mênh mênh, mang mang một ráng chiều Ta sóng sánh soi vào đáy mắt Loang loang .. mưa thấm vào lòng đau !...
Nhà vua của một vương quốc nọ vốn là một vị vua anh minh. Một ngày, Ông bị lâm vào những mất mát cá nhân đến nỗi sầu muộn quên cả dân chúng, quên cả trách nhiệm trị vì đất nước. Thậm chí có lúc ông muốn quyên sinh....
Nhủ lòng rằng ta sẽ cố quên Và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ: Ta là ai, mà như người mắc nợ? Trong cõi người, ta sống bởi vì đâu?...
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!