- Sáng tác mới
ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi mặt trời đang vơi dần ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ...
Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,...
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Ta sinh ra đã nửa già thế kỷ Đã đắm chìm trong mộng mị bao đêm. Để một ngày khi tóc chợt bạc thêm, Mới nhìn lại những nỗi niềm được... mất!
Rồi hôm nay ta đón ngày sinh nhật, Bên ngọn đèn đang lay lắt bên ta......
Vẫn còn riêng một góc trời Cho ta về lại cái thời bé thơ Vẫn còn trong vắt nguyên sơ Hồn quê thắp sáng ước mơ cháy lòng. Con đê cõng gió chạy vòng Dòng sông chải nắng thong dong mây chiều...
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Ta còn gì cho em...? Khi thân xác lên men Cuộc đời đầy bão tố, Mảnh đời ta tan vỡ Chìm dần trong hư vô... Tím tái cả giấc mơ, Mà tuổi thơ mong đợi...
Đã lâu rồi chả muốn viết gì. Cũng bởi gã chán cái sự đời, chán cái lý luận dao to búa lớn của các Quan Idol. Trên nghị trường thì nói sang sảng nhưng cuối cùng cũng dính án, tham ăn, tham nhũng, …...
Em đi về ngõ nhỏ Tóc thơm mùi hương chanh Ta đêm về nhung nhớ Thương vai gầy mong manh Thương con đường đi học Tóc dài vương trên mây Đùa vui cùng ngọn gió Ửng má hồng thơ ngây...
Ở trong khu rừng nọ Nhà Cáo, Thỏ gần nhau Nhà Cáo xây bằng tuyết Tuyết trắng xóa một màu. Thỏ làm nhà bằng gỗ Toàn loại gỗ đắt tiền
Nội thất đều hàng xịn Chăn đệm sạch và êm....
Hồ kia có con Sếu Rất xảo quyệt tinh ma Hằng ngày Sếu quanh quẩn Kiếm ăn trong hồ nhà. Cá, Tôm, Cua, Ốc, Ếch… Bơi gần bờ chết ngay Cái mỏ nhọn của Sếu Không bỏ dịp may này....
Phượng chờ ai mà đỏ đến đau lòng Mà nhức nhối một khoảng trời thương nhớ Thuyền cánh phượng đưa ta về một thủa Áo trắng trinh nguyên xanh mái tóc thề. Mùa sân trường râm ran tiếng ve...
Ta vẽ hoa, bánh, nến Cùng một vạt nắng hồng Rồi thả vào trong gió Hoà tan trong thinh không Mọi thứ là tâm tưởng Còn nhớ, là đang còn Vẫn như đang trước mặt...
Tần ngần xa đảo Lý Sơn Bỗng dưng xao xuyến cõi hồn mênh mang Hình như sợi nắng lang thang Của chiều Thới Lới phủ vàng lối đi......
Anh chợt bồi hồi... muốn nghe khúc dân ca.. Nghe điệu ví hiền hòa nơi quê mẹ. Chiều Cao nguyên hoàng hôn buông nhè nhẹ, Khúc hát chập chờn sâu lắng thế... em ơi.....
Cha mẹ qua đời sớm Còn hai anh em trai Sống một nhà êm ấm Đầu hôm rồi sớm mai. Rồi người anh lấy vợ Cho em ra ở riêng Ruộng tốt anh chiếm hết Ruộng em dốc và nghiêng....
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng, Của đêm cô độc chị Hằng mộng mơ. Nghiêng nghiêng nét chữ vần thơ Đẫm màu mực tím như chờ đợi ai.. Nghiêng nghiêng một tiếng thở dài, Chìm trong khắc khoải u hoài... nghiêng nghiêng..!...
Ta về trên lối ngày xưa Âm u chẳng nắng, chẳng mưa là trời Câu ca ai hát không lời Đò ngang vắng đợi, sóng rời bến sông Dấu chân in vết nhìn trông...
Xin một ngày thời gian quên lối Xin một ngày đời không bước vội Cho ta về với trái tim ta Và thật xa, quay về dĩ vãng Sữa mẹ thơm, trắng muốt, Ngọt ngào...
Khi ta nhớ mảnh vườn bên lối ngõ Vệt mồ hôi lăn trên dấu cuốc cày Là cha mẹ tảo tần như sông chảy Nghiêng ráng chiều phù sa đỏ như son...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!