- Sáng tác mới
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Nghe dòng sông hát mãi khúc tình ca Sóng mơn man vỗ đôi bờ dào dạt... Chiều hạ vàng thăm thẳm cuối trời xa, Khi con sông hiền hòa vang câu hát...! Sông cứ mãi đi tìm niềm khao khát...
Ta một mình lặng lẽ giữa sân ga Gió đi rồi nên chỉ có riêng ta Đang ngơ ngác cuối miền xa diệu vợi... Đêm cô đơn, không một ai đón đợi
Ta lặng nhìn dòng người vội đi qua... Nỗi suy tư tìm đến với xót xa...
Hôm nay ngày của Mẹ yêu! Con xin dâng Mẹ bao điều tạ ơn. Gió mưa lòng Mẹ chẳng sờn, Chịu bao gian khổ nuôi con nên người!
Vì con Mẹ khổ một đời... Nhỏ lo cơm áo - lớn rồi vẫn lo! Lo con được bữa cơm no, Mẹ nhiều vất vả thân cò xác xơ......
Những ngày tươi thắm nụ cười Hiền hòa câu hát đâu rồi... Mẹ ơi? Không nghe tiếng Mẹ ru hời, Con say giấc ngủ như thời ấu thơ...
Hình hài của Mẹ xác xơ, Tim con chua xót thẫn thờ niềm đau....
Mẹ, mẹ ơi...! hơn nửa chặng đường đời... Mà lời ru dịu ngọt thuở nằm nôi, Còn văng vẳng tiếng ầu ơi… của Mẹ. Ru giấc nồng cho con trẻ hàng đêm...! Con sinh ra khi vất vả triền miên......
Helen Adams Keller (27/6/1880 – 1/6/1968) là nhà văn Mỹ, bị mù và điếc. Người thầy của Bà, cô giáo Anne Sullivan đã vượt qua sự thiếu vắng ngôn ngữ để dạy Bà cách giao tiếp và nhận thức thế giới. Chuyện này đã được dựng thành kịch và bộ phim The Miracle Worker....
Ngày xưa cha tôi lái đò Con đò xuôi ngược dẫm dò nông sâu Bao năm lên xuống qua cầu Sông Hồng vẫn chảy một màu đỏ hoe
Cha về bóng tối nhập nhoè...
Con kiến ngốc nghếch sẽ luôn tự ti thân hình nhỏ bé của mình và ước có thể chạy nhanh như hươu kia, Con kiến sáng suốt là con kiến luôn tự hào vì tự biết bám cơ thể bé nhỏ lên thân con hươu để có thể chạy được nhanh....
Để làm được việc biết rõ là bản thân mình biết và không biết gì thì thực ra không cần bản thân phải khách quan vì ta vốn không lừa được bản thân mình. Quan trọng là dũng cảm thừa nhận việc mình không biết gì. Thừa nhận thì sẽ nhận được sự hỗ trợ tận tình....
Thuở nhỏ quấn quít bên Thơ Yêu ai lớt phớt hững hờ nắng đông Mẹ dặn con nhớ lấy chồng Dựng căn nhà nhỏ bên sông … mà tìm Thơ văn trải hết nỗi niềm...
Thiếu phụ lau bàn trà vốn đã sáng như gương Liếc đồng hồ và nhìn ra cổng chính Tự nhủ: Mắt ơi! Đừng chống lên lộ liễu thế này
Người sẽ đến hôm nay Nàng thường gọi anh là anh trai dù không có cùng cha hay mẹ...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Mỗi chiều tan trường là cái Minh thường đi tắt qua lối giữa hai dãy lớp học, qua hàng rào tre hóp rồi theo các bờ ruộng để về nhà. Đường ngắn được đoạn chả hơn nó chạy ở sân trong dăm phút giờ ra chơi, thậm chí có lúc phải đi như làm xiếc qua chỗ lồi lõm, nhưng nhiều cái để khám phá....
Trang mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu - một thành viên của Nhà Búp: tập tùy văn “Hoa Khởi Trinh” - Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2024....
Từ lâu, bạn đọc quen biết tên tuổi Nguyễn Linh Khiếu bởi thơ và trường ca. Không chỉ có thế, nhiều người còn ấn tượng bởi sự bứt phá làm nên một giọng điệu thơ văn xuôi dài miên man không chấm phảy, một trường ca ghi nét kỷ lục với 710 trang gồm 150 chương với 13 nghìn câu thơ; trong đó, có câu dài......
Tên chú là Dũng. Nguyễn ... Dũng! Chú là em út trong đàn con bảy đứa gồm bốn trai ba gái của gia đình chồng tôi. Tôi biết chú trước khi biết anh - “người trăm năm” mà tôi đang gắn kết....
Thời gian ơi hãy dừng chân lại Địa cầu ơi hãy quay ngược vòng đi Để cho ta khỏi sống cảnh chia ly Không vội vã, như buổi đầu gặp gỡ
Khoảng trời xanh gặp chùm hoa phượng nở...
Ta chạm vào bông hoa nâng niu sắc màu yêu từng cánh mỏng... Hoa cho ta chút tình bay bổng hương vị ngọt ngào và sự sống thăng hoa! Ta chạm vào một thân cổ thụ tôn vinh một cuộc đời cây cảm phục từng búp non trên cành xù xì thân mốc thếch.... Cây cho ta sức...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!