- Sáng tác mới
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già Mà ta vẫn thấy như là trăng non"* Ta già ta thấy cô đơn Ta già ta thấy dỗi hờn khó qua Màu xanh, chút nữa, bao xa... Chữ Tình líu ríu, la đà bóng trôi...
Sao em lại ngượng ngùng Khi anh gọi em là: Nghệ sĩ! Ơi cô giáo dịu hiền giản dị Vì học trò tận tụy ngày đêm. Mỗi cây đàn là một bé em Từng cặp mắt nốt "si đen" lay láy(*)...
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ......
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người...
Hạc xưa bay mãi, xa rồi, Ngàn năm mây trắng đợi người trăm năm... Sông trôi cứ lở không bồi Phù sa vẫn ấm, bồi hồi gót non Tơ rỗng kén, tằm đâu còn Ngàn dâu bờ bãi héo hon biến dời...
Lã chã giọt bên thềm, Mi mắt già cộm ướt. Về với không điều ước, Mà sao còn xót xa? Một đêm nữa đã qua, Gà xao xác gáy sáng,
Tiếng nhạc Thiền tĩnh lặng, Mà cứ sao bồi hồi?...
“Đường về” (*) xa thật là xa Vô vi mà lại rộ hoa Ưu Đàm Con thuyền Bát Nhã rẽ ngang Đậu trên Bến Giác xa làng vô minh. Ô hay cái thói hữu tình...
Một mình tôi với mùa thu Với trang giáo án tôi vừa soạn xong Bao lần tôi đã dặn lòng Đừng yêu ai để khỏi mong khỏi chờ Một mình tôi với mùa thu Thân thương trang vở học trò của tôi...
Một đêm yên tĩnh đến nôn nao, Đêm của nhung huyền giăng khắp chốn. Trong phòng nhỏ khẽ khàng, Ta đếm những vòm sao...
Có tiếng vỗ bờ, Những con sóng lao xao....
Một vành nón, che nghiêng thành nỗi nhớ Nhánh phượng hồng xưa, biến lạ thành quen Vần lưu bút em chép thành kỷ niệm Cuối phương trời người ấy nhớ hay quên. Nhớ quê hương, sông xưa thành dải lụa...
Đại lộ thênh thang Rền rã tiếng kèn, tiếng trống Những lớp sóng hoan ca khoác màu áo thiên thanh Đoàn người đi trùng trùng, rắn rỏi, thênh thênh Theo dòng nhạc, Càn Khôn như Chính lại..Có hoành tráng những bước chân trai Có những lời thủ thỉ...
Bao năm mình cùng học Bạn giờ phương trời nào Đời như căn phòng hẹp Không đủ niềm vui chung Có số phận thật không Bao lần tôi tự hỏi Người ta hằng mong đợi Vẫn vắng trên đường đời...
Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu Bớt yêu và mơ mộng Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ Câu thơ ủ mùa về ngai ngái Vẫn hồn nhiên non dại Học mãi cũng chẳng thành Vẫn rơm rạ sinh sôi Em trở về đúng nghĩa của em thôi...
Sáng tháng Sáu ngọt thơm mưa đổ Gió bồi hồi lượn quanh từng góc phố Sáng tháng Sáu nắng vàng ươm bỡ ngỡ Hoa nào thơm cho ký ức hiện về? Sáng tháng Sáu Sài Gòn, thơ thức giấc...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Sao anh lại vội vàng Xa miền quê yêu dấu Sao anh lại vội vàng Gửi tình yêu vào gió Em gửi vào nỗi nhớ Mối tình đầu mong manh
Em tìm phút yên lành Dịu dàng trong quên lãng...
Sài Gòn một sáng ngời ngời nắng và gió. Tôi nghe tin nhà văn Bút Ngữ từ trần. Vô cùng bất ngờ vì khi đón nhận tác phẩm DUYÊN, bác còn khỏe lắm....
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao...
Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!