- Sáng tác mới
Dịu dàng đến từ cơn mưa, Lung linh ấm về vạt nắng Chùng chình gió qua đường vắng Lãng đãng sương chiều nhẹ bay. Đêm buông sóng sánh hơi may Trăng tràn luênh loang trên lá...
Quên nổi không em Những ngày không nhau.... Đau quặn con tim di căn lên màng não Môi tím tái gồng mình trong tâm bão Lồng ngực râm ran nhột nhột nhớ tóc huyền......
Nương theo cánh bướm Trang Chu, Hướng Hàm Cốc, có được ngồi trâu xanh? Rong chơi xuống thác, lên ghềnh Hạc Vàng có gặp, để dành đám mây? Cô vân, thiên tải giữa trời,...
Một chút mưa rơi vào mát mắt, Một khoảng xanh như giếng thẳm giữa mây trời Một chút Hạ Huyền vàng rắc hơi hơi... Một chút cười, Chút long lanh khoé mắt,...
Đã đi lúc nào đâu, mà ta lại đến, Đã đến nơi đâu, mà ta quay lại định về? Cả một đời quẩn quanh, Như con lật đật, Ngã nghiêng cười, Ngất ngưỡng giữa Mê... Trong giấc mơ, Ta thấy ta từ Tiền Kiếp,...
Lần chần buổi sáng trầm ngâm, Cả đêm thao thức; cõi trần, cõi Tiên, Vô vi, tìm giấc thuỳ miên, Bến Phong Kiều ghé, con thuyền nơi mô?...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Trời, tiết xuân cảnh hiền hoà, Hôm nay tụ họp đủ ba bệ chầu. Ngọc Hoàng: “Gọi nó đến mau, Sao dám đến muộn buổi chầu sớm xuân. Ngươi! mai ta phái xuống trần, Mệnh thân gia trạch, ngươi xin thế nào?"...
Chuyện xảy ra vào buổi trưa một ngày cuối Xuân. Thêm một lần tôi đến với biển mà không có Anh. Biển Tam Thanh hoang sơ lao xao nắng gió. Tôi đã cố ý chọn một góc yên tĩnh để tận hưởng cảm giác chỉ một mình với biển xanh êm,...
Năm tháng hờ hững, con tim nhạt nhòa, con người cũng lẳng lặng bước đi, khi đã trang nhã ngồi xuống, buông bỏ dục vọng, lòng cũng an tâm bình hoà. Hương vị của đời người là như vậy, nhạt lâu sẽ tỏa mùi ngát hương....
Con người ta, càng về già, càng khổ. Mà khổ tâm là chính, nhưng người già lại ngại, ít bộc bạch về điều đó, sợ bọn trẻ nó bảo là lẩn thẩn. Trong nhiều điều sợ, người già sợ nhất mình bị vô hình trước gia đình, xã hội....
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Ai đó nói họ cô đơn, điều đó không hẳn là bởi họ đang ở nhà một mình. Cái mắc áo có áo treo thì nặng vậy, nhưng bỏ áo ra rồi thì mắc áo lại đơn côi....
Mới sáng, mở mạng ra, mình bắt gặp những nụ cười rất tươi của các bé gái xinh như thiên thần rồi lại được đọc một đoản văn vàng như nắng trong giọt sương văn vắt lành lạnh hơi băng. Ước có cái Tâm thanh tịnh chẳng vướng hồng Trần như thế....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 무위도식(無爲徒食 -vô vị đồ thực). Ở đây, vô - không, vị - vì điều gì đó, đồ - đàn đúm, thực - ăn. Câu này có nghĩa là chỉ đàn đúm ăn chơi, chả làm gì (하는 일 없이 놀고먹음)....
Có một lần đọc trên mạng, tôi thấy có một bài viết rất hay nói về sự tỏa sáng của tâm hồn con người. Tác giả bài viết cho rằng xã hội loài người chúng ta thực sự là một thùng thuốc nhuộm. Mỗi chúng ta khi sinh ra đều có một tâm hồn thuần khiết, trong veo như giọt sương mai. Tâm hồn ấy sáng lấp lánh......
Nhà Phật giảng rằng cõi người là cõi tạm. Trong cõi tạm ấy, ai biết được đâu là giả, là tạm, đâu là thực, là chân. Mà xem ra cuộc sống ở cõi tạm này không đơn giản. Cuộc ghé chơi tưởng chỉ là thoáng chốc, vậy mà đã cả ngàn năm trôi qua rồi....
Mọi mối quan hệ đều có khởi đầu và thường là tốt đẹp. Và cũng có nhiều mối quan hệ vốn đẹp đó bị tan vỡ vì nhiều lý do. Thực ra, nhiều đổ vỡ đó đã có thể được cứu nếu chỉ cần một bên chìa tay. Chỉ là không ai chìa thôi....
Đừng đau lòng, hãy chia sẻ. Bỏ rồi sẽ trống, trống rồi mới đầy. Vậy nên hãy chia sẻ. Đừng ghét bỏ ai, đừng oán trách ai. Cuộc sống nhân thế không phải có nhiều là hạnh phúc, có ít là bất hạnh......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!