- Sáng tác mới
Bài thơ đầu em viết cho anh Là câu thơ gắn tình chồng vợ Câu thơ mỏng, lời yêu em ấp ủ Nhắn nhủ đêm thâu, mãi không nói thành lời. Bài thơ đầu như cánh buồm no gió Căng tràn sức sống tươi xanh...
Tôi kiệm lời khi viết Về anh rể của tôi Nhưng rất nhiều người biết Về anh, thế đủ rồi! May mắn thay cho chị Khi nhớ đổ vào quên Anh không hề than thở Chỉ tìm lời động viên...
Tên của người bạn yêu thì ghi trên trán cổ tay, nhưng tên của người bạn yêu thì khắc trên trái tim. Ta ghi tên người mình thích ngay trang đầu của cuốn sổ, còn tên người mình yêu, ta ghi khắc trong tim. Người yêu là người biết rất nhiều về anh ấy nhưng người yêu là người muốn biết nhiều hơn về anh......
Làm ly cà phê Hãy cứ làm một tách cafe Không sở hữu gì ngoài ánh sáng bước đi. Nếu bạn không có nơi để lòng nặng trĩu, bạn có thể mang theo nó. Người cứ nhẹ bước mà đến, đừng mang theo gì. Nhưng nếu có tâm tư trĩu nặng chưa biết gửi vào đâu thì cứ mang đến đây cũng được....
Đông về anh đã ngóng thu sang Để anh được đến nắm tay nàng Cài lên mái tóc bông cúc trắng Gửi gắm hồn anh bao gió thu Mưa xuân nặng hạt ngỡ mưa ngâu Cầm dù đứng đợi biết về đâu...
Khi hiểu được “Ta Bà là Tịnh Độ” Khi trải qua đắng ngọt thăng trầm Sẽ biết đời không chỉ là bể khổ Mà còn tràn ngập những yêu thân Một ngày kia sau chuỗi âm thầm...
Có bao giờ lỡ hẹn đâu Ngàn năm, xuân vẫn giữ câu hẹn hò Em yêu anh để em chờ Yêu mùa xuân để ước mơ bao điều Mùa xuân - hẳn khát khao nhiều Để bao cánh én bay theo chớp ngày...
Em hát về anh, bài ca người lính Sóng biển xanh ngút mắt phía chân trời Em hát về anh với những chuyến xa khơi Nơi đảo xa đang canh giữ biển trời Biển cùng anh và nỗi nhớ chơi vơi...
Em hát anh nghe bản tình ca mùa hạ Về một chiều mưa, mưa hoài, mưa mãi Trên con đường xưa và mùa hoa cải Về một dòng sông bên lở bên bồi...
Ơ cái núi Cái núi cao vòi vọi Ơ cái suối Cái suối trong nước trong Ơ chim phí chim ri Chim từng đàn đi mót rẫy Nói anh nghe Bao giờ anh về Nói em nghe Bao giờ anh về đây...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Chợt thấy em, anh ngỡ gặp ở đâu, Đôi mắt ấy và nét cười quen quá. Mà xa lạ, hoàn toàn xa lạ. Suốt đường về anh nhớ ngẩn ngơ. Có phải em - cô bé thủa xưa?...
Em nhặt nắng, lục tìm trong ký ức Gió mùa thu, xao xác lá bên thềm Vài vì sao chớp nháy, khoảng trời đêm Con đường vắng, trong nghẹn ngào ký ức...
Em đã có khoảng trời riêng để nhớ Một mảnh trăng lơ lửng suốt đêm trường Gần đến vậy mà tim anh hờ hững Nhớ về anh lòng quặn thắt cơn đau Gửi cho anh khoảng trời xao xác nắng...
Em xa Hà Nội vào một chiều đầy gió Công viên buồn phủ trắng sắc hoa Sưa Em xa Hà nội một chiều mưa Trời thiếu nắng, phố cũ buồn xao xác Hoàng hôn buông trong nỗi buồn ngơ ngác...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Lá thư này anh viết gửi quê hương Mà ba mươi năm nằm dưới lòng Thành cổ Dòng Thạch Hãn vỗ về anh ngủ Như lời mẹ ơi à… ru anh thuở nằm nôi...
Có lẽ thế, đời ta là sương khói quên yêu thương nhưng vẫn cứ yêu thương có không em, khi hứa suốt quãng đường anh Phạm Lãi, em Tây Thi khờ khạo.......
Về với em đi anh Mang nắng về anh nhé Mang bàn tay lửa ấm Mang cả linh hồn về Về với em đi anh Về với em em đợi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!