- Sáng tác mới
Một ngày tôi đến Ninh Bình Là ngày gặp lại bạn mình thủa xưa Cái thời đi bão đón mưa Bốn ba năm ấy vẫn chưa hết mình. Hôm nay Tam Cốc Thung Nham Cùng nhau hò hẹn Bắc Nam tụ về...
Lễ tốt nghiệp bác sĩ y khoa cho con trai ở Đà Nẵng. Cả nhà gã lên tàu làm một hành trình đêm để sáng kịp tới Đà Nẵng. Đúng 6 giờ 15 ngày 6.9.2023 tới ga Trà Kiệu thì trên loa phóng thanh của tàu có phát thông báo khẩn đề nghị giúp đỡ một...
Cái tên "Hải Dương" là 海陽 với chữ Dương (陽) là mặt trời, không phải Dương (洋) là biển cả. Trong Hải Dương Chí Lược (海陽志略) của Ngô Thì Sỹ cũng viết 海陽. Là Dương gì thì không quan trọng, quan trọng là chữ Hải (海) là biển....
Vẫn còn riêng một góc trời Cho ta về lại cái thời bé thơ Vẫn còn trong vắt nguyên sơ Hồn quê thắp sáng ước mơ cháy lòng. Con đê cõng gió chạy vòng Dòng sông chải nắng thong dong mây chiều...
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Con xin về lại một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Ăn khoai nấu với rau cần Cá rô kho chuối mẹ vần lửa than Về xem mẹ chẻ Lạt Giang...
Hồi Vỡ lòng (chắc giống như mẫu giáo 5 tuổi, tiền tiểu học bây giờ), NÓ chả nhớ đã được học chữ như thế nào, cũng không nhớ được học số ra sao, nhưng nhớ mãi, NÓ được làm lớp phó quản ca, nhớ mỗi ngày, hai lần được lên bắt nhịp cho cả lớp hát: lúc đầu giờ và lúc vào học sau giải lao....
Nhớ xưa những buổi trưa hè, Lén cha, lén mẹ, bắt ve chơi đùa. Vặt ổi, vặt mít, khế chua, Cùng chấm muối ớt say sưa tiếng cười...
Anh lại về Bom Bo Tìm mình thời son trẻ Ai cười trong trẻo thế Phải em không đêm ơi Thậm thình chày khua đôi Váy xòe nghiêng bếp lửa Nhịp chày nhanh nhanh nữa Ánh mắt nào buông lơi...
Tàn đêm .... ướt đẫm hơi sương Tàn đêm điệu vũ Nghê thường vây quanh Hình như.... em nhớ về anh Hình hài hư ảo mong manh giữa đời Lời nào văng vẳng xa xôi...
Bỗng giữa chúng mình bộc lộ nhiều khác biệt li ti Anh nói không sao Còn em bảo khi tụ lại chúng sẽ thành lỗ hổng Rồi buông thõng
Anh văn hay thì về lại nhà mình. Từ đó trên ô chat Anh gần như độc thoại...
Mai mình về lại nghe anh Để nghe sóng vỗ chòng chành bến quê. Nỗi nhớ ủ ấm trăm bề Bỗng nghe thổn thức hôm về với ta. Ngoài kia ngày rộng thêm ra...
Về thăm trường cũ lối xưa Thoảng như hương bưởi vẫn vừa đâu đây Sân trường hoa nắng rơi đầy Trời xanh mây trắng mỏng dày mộng mơ Sinh viên ngày ấy bây giờ...
Khi ta nhớ mảnh vườn bên lối ngõ Vệt mồ hôi lăn trên dấu cuốc cày Là cha mẹ tảo tần như sông chảy Nghiêng ráng chiều phù sa đỏ như son...
Làng em ở cạnh sông Cầu Năm xưa hát điệu mời trầu liền anh Lưng eo, nón lá quai xanh Cặp mắt lúng liếng để dành cho ai Người Đông hẹn ước người Đoài Người về chớ có đứng ngồi nhớ không...
Chiều hè về lại phố xưa Tìm con sông vắng, những trưa gọi đò Chiều mưa tìm lại câu hò bến sông ngày ấy "ai chờ người ơi" Chiều về tìm lại xa xôi...
Trong giấc mơ con về lại tuổi thơ Mái rạ đơn sơ ríu rít bầy sẻ nhỏ Bếp lửa bà nhen ấm chiều trở gió Mẹ hong tóc sau hè hương bưởi mãi còn vương... Ầu ơ lời ru, vầng trăng nghiêng nghiêng...
Ta còn bao sáng mù sương Ba lô sách vở đến trường ngày xưa Ta còn bao buổi chiều mưa Áo mưa một mảnh che chưa kín người
Lá sen che nắng cho người...
Trong cảm nhận của tôi cuốn sách thứ 13 của Trần Huyền Tâm “Lưng túi gió trăng” là “Những trang viết tỏa sáng của trí tuệ và thấm đẫm ân tình ấm áp của một Trái tim có nắng”. Cuốn sách tập hợp nhiều bài lý luận phê bình văn học của cô....
Trước cha nắm tay mẹ Giờ mẹ nắm tay cha Những tiếng gọi "Bà ơi!" Trong chập chờn giấc mộng. Đã qua sáu chín mùa đông Cha mẹ bên nhau, đêm dài không lạnh Bởi đôi bàn tay ủ ấm, thương về…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!