- Sáng tác mới
Một ngày về lại bến sông Tìm con đò cũ cánh đồng tuổi thơ Dõi theo vời vợi cánh cò Theo con bướm trắng bên hồ nước xanh...
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Tiễn anh về phía người ta Cho em trở lại thật là chính em Không còn hờn giận bon chen Trái tim mình tự mình nhen lửa hồng Từng mơ vượt bão vượt going...
À ơi ru ngọn gió đông Mẹ ru giấc ngủ say nồng con yêu Lời ru có tiếng sáo diều Người ru dưới mái tranh xiêu một đời Ngoài kia gió bấc bời bời...
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Các bạn chắc hẳn đã biết về bài hát Hà Nội và Em của Nhạc sĩ Phương Huỳnh phổ thơ đúng không! Đó là một bài hát có giai điệu đẹp và lời rất trong trẻo từ một bài thơ một tay hâm nào đó đã viết là Nó....
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Cảm ơn một chùm hoa dại Đưa ta về lại mùa Đông Cảm ơn mùa Đông mênh mông Đưa ta về dòng sông rộng Cảm ơn một chiều gió lộng Đem thuyền về lại bến sông Cảm ơn người mang mơ mộng...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Lũ chim nhạn ở đâu rủ nhau về Bay chấp chới trên lúa đồng trĩu hạt Bưởi vườn ai vào thu vàng thơm ngát Mùa đã về trong hương sắc đồng quê...
Tôi về tìm nắng thủy tinh Tìm câu quan họ rung rinh mạn thuyền Về tìm tay ngọt môi mềm Tìm khăn mỏ quạ áo viền tứ thân Em tôi trẩy hội mùa xuân...
Về thành phố trước cơn mưa Nắng chưa kịp tái, mây chưa kịp nhàu Hình như mưa nắng dãi dầu Cũng luôn đa cảm như màu áo ta....
Một lần, “cơn gió ham chơi” là tôi vô tình lạc vào vườn ký ức, bất ngờ bị nỗi nhớ gọi tên. Thế là lại có cớ để nói về cái nhớ, cái quên của bản thân mình. Và đây là một nỗi nhớ có tên. Nỗi nhớ có tên là một bài thơ tình đầu tiên tôi viết năm tôi 18 tuổi....
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Một ngày về lại bến sông Tìm con đò cũ cánh đồng tuổi thơ Dõi theo vời vợi cánh cò Theo con bướm trắng bên hồ nước xanh Xa xa thuyền nhỏ chòng chành Đậu trên bến vắng buông mành đợi ai...
Cảm ơn một chùm hoa dại Đưa ta về lại mùa Đông Cảm ơn mùa Đông mênh mông Đưa ta về dòng sông rộng Cảm ơn một chiều gió lộng
Đem thuyền về lại bến sông...
Những nấc thang mây đơm bông trắng đỉnh trời Xanh lấp loáng ánh huy ngời rạng rỡ Vầng thiên kim thắp quang ngàn hoa đỏ Những sắc màu sóng sánh bước nguyên sơ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!