- Tản Văn
Về lại Mùa Đông
Thứ tư - 15/12/2021 20:45
(Ảnh: Phạm Kim Anh)
VỀ LẠI MÙA ĐÔNG
(Lương Duyên Thắng)
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi. Hai Nhạc sĩ với hai bài hát về mùa Đông mà mình yêu thích nhất. Một người mang tính phóng khoáng đậm chất miền Nam là anh Nguyễn Nam với Xa rồi mùa đông trữ tình sâu lắng nhưng đầy xúc cảm, người kia là bài Nỗi nhớ mùa đông của Nhạc sĩ Hà Nội Gốc thông minh hóm hỉnh, đa tình. Với Nhạc sĩ Nguyễn Nam thì mở đầu bằng lời chia tay:
“Tạm biệt tạm biệt mùa đông
Tạm biệt ánh lửa hồng
Xa rồi vòng tay ấm…”
Bài hát là lời tự sự khi chia tay mùa Đông nhưng thật ra là lấy cảnh mùa đông xa của một người xa xứ. Người NS sinh ra tại Thừa Thiên Huế trưởng thành trong phong trào sinh viên Hát cho đồng bào tôi nghe rồi sau 1975 sống tại Sài Gòn nên chắc vẫn nhớ về những mùa Đông ở Huế. Cũng mùa Đông cách đây hơn ba mươi năm tôi vào miền Nam, rời xa quê, xa bếp lửa Hồng có bàn tay tảo tần của Mẹ. Chính vì thế tôi đồng cảm với Anh.
“Mùa Đông cũng đi qua
Rồi anh cũng đi xa
Chỉ còn lại mình Em
Ngồi hát cùng dòng sông
Chỉ còn một mình Em
Nhớ về một mùa Đông”
Chẳng có gì là Vĩnh Cửu là Vĩnh viễn. Sự vật thời gian không gian có bao giờ dừng lại bao giờ… Có những chiều mùa Đông gió bấc mưa phùn, dọc theo triền đê vắng nhìn theo những cánh én bay về Nam tránh rét lại thấy vài cô thiếu nữ với tà áo dài khăn quàng cổ đạp xe tóc dài vấn vương cùng gió mình ta lại hát bài ca mùa đông cho riêng mình
“Ôi dòng sông bây giờ tóc gió thôi bay
Ơi mùa đông môi hồng chợt nhớ cơn say
Trời không chút nắng
Mây bay lặng lẽ bên đời
Xa anh đã mấy đông rồi
Sông xưa buồn nhớ cánh chim trời”
Mùa đông vẫn thế, gió vẫn dạt dào nhưng mái tóc thề không còn bay nữa. Nhớ cánh môi Hồng ai đó in vào ký ức, như dòng sông Hoài niệm đi qua cuộc đời. Bao chiều mùa đông trời không chút nắng chỉ là những đám mây xám xịt, còn tôi thì lại nhớ về hình ảnh khói lam chiều nhà ai tỏa lan ngõ nhỏ cùng mùi rơm rạ vấn vương. Nhớ những chiều mùa Đông miền Bắc đến se sắt lòng.
Tôi vẫn chỉ là tôi của ngày hôm qua áo len , khăn quàng cổ, quần nâu áo vá ra đồng. Rồi bao ngày đông không thấy ánh mặt trời ngang qua chợ quê cậu học trò là tôi lại thấy xốn xang khi thầy mùi rau mùi, rau cần nước trong gánh hàng của những cô bán rau là biết Tết đã sắp về. Nhớ đến những ngày đông bọn học trò tranh thủ giờ ra chơi Hóng ánh mặt trời cho đỡ rét, có cô bạn bàn bên mắt lá răm lông mày lá liễu,má ửng hồng trong nắng sớm mùa đông,lọn tóc đuôi gà nhí nha nhí nhảnh sao mà thương đến thế. Bao mùa đông đã qua, bao nhiêu chiều đi qua chiều lặng lẽ, mùa đông miền Bắc không đẹp nhưng lại gieo vào lòng người bao nỗi nhớ không nguôi.
Chiều qua, ngang qua cầu Dinh Ninh Hoà ghé một quán quen lại nghe ca sĩ Thu Phương hát:
“Dường như ai đi ngang cửa,
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi.”
Ừ nhỉ ! Chiều nay gió mùa đông Bắc đã về. Người Nhạc sĩ sáng tác ca khúc đã đi xa cũng như chiếc lá vàng kia đã rụng nơi cuối trời xa. Âu cũng là quy luật tạo hóa xoay vần, Đông tàn lá rụng cho mùa Xuân cây thay lá mới. Một chút se lòng với mùa Đông nơi miền Trung xa xôi. Không có gió mùa đông Bắc ào ạt thổi với mưa phùn lạnh thấu tâm can. Ở đây chỉ có gió và gió, và một chút mưa phùn nơi sông Dinh hiền hoà lại làm tôi nhớ về dòng sông Trà Lý với cánh đồng làng bãi ngào ngạt hương cải hoa vàng. Đâu đây lại có tiếng cười ríu rít của những em thơ cắp sách tới trường. Lại nhớ về con đường rực rỡ hoa đào quê nhà nhớ những cánh hoa đồng tiền đủ sắc màu dịu dàng nhẹ lay trước gió. Vài hạt sương đêm đọng trên cánh hoa như giọt nước mắt của trời long lanh trong nắng sớm. Lại ủy mị mất rồi. Cũng bởi anh Phú Quang đã gieo nỗi buồn vào cô ca sĩ làm buồn lây cho mình thôi:
“Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng…”
Chỉ với vài câu từ ngắn gọn cùng giai điệu mượt mà đã làm bao người day dứt xót xa. Cái hồn cái tinh tế của người nhạc sĩ tài hoa là như thế.
Mùa đông thì cũng đã về, vài cánh lá vàng cũng đã rụng về cội nguồn. Chỉ còn tôi chiều mùa Đông phương Nam lại nhớ về mùa Đông xứ Bắc:
“Làm sao về được mùa Đông
Mùa Thu cây cầu đã gãy
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa Đông đã về.”
Cắm phone vào nghe, nghe đi nghe lại đoạn điệp khúc và thì thầm hát theo:
“ Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa Đông đã về”
Rồi cũng đến một ngày ta cũng như chiếc lá cuối cùng kia bỏ đi cùng nỗi nhớ cùng mùa Đông
“ Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi.
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy
Giờ đây cũng bỏ ta đi.“
Một chút phiêu du, một chút Hoài niệm về quê hương và những lời chân thành tiếc thương hai vị nhạc sĩ tài hoa với hai bài hát mùa Đông sống cùng năm tháng. Yên giấc ngàn thu, sớm ra đi và cũng mau chóng trở về các anh nhé!
Nha Trang đầu đông 2021!